Sau khi nghe xong, bà mẹ chồng đờ đẫn cả người, sững sờ đứng tại chỗ, mặt mày tái mét, hít vào một hơi.
Bọn họ đã đắc tội với con dâu của tổng thống đại nhân ư? Mà bà ta còn mắng cha chồng cô ấy là đồ ngu, đồ không có mắt, vậy chẳng phải là mắng tổng thống đại2nhân hay sao?
Mãi lâu sau bà ta mới định thần lại được, vội kéo con trai sang một bên. “Nếu vô tình đắc tội với con bé thì sẽ bị chặt đầu phải không?”
Chú rể phì cười với sự ngây ngô của mẹ mình.
“Cũng không đến nỗi thế, nhưng nghe nói chồng cô ấy vô cùng yêu thương cô ấy. Ai5dám bắt nạt cô ấy sẽ bị cả nhà bọn họ sẽ bị ngẩm xử lý một cách thần không biết, quỷ không hay!
“...” Bà ta toát mồ hôi lạnh, nhất thời không đứng vững, cả người lảo đảo.
“Con trai! Con nói xem bây giờ mẹ tới xin lỗi còn kịp không?”
Thái dương chú rể co rút một cái: “Mẹ! Mẹ6đắc tội với cô ấy ạ?” “Hình như là thế!” “Cái gì mà hình như?” Chú rể đỡ lấy mẹ, sốt sắng đến mức muốn giậm chân.
“Vừa rồi mẹ mắng cô ấy là con đò để tiện, nói chồng người ta không có mắt, còn cha chồng là đồ ngu, thể có tính là đắc tội không?”
“...” Chú rể buông cánh5tay đang đỡ mẹ ra.
“Mẹ! Mẹ ở đâu thì mau về chỗ đó ngay đi! Không có việc gì thì đừng gây chuyện khiến con trai mẹ chết cũng không biết vì sao mình chết!”
“Ở đây không giống ở quê, mẹ đừng mang những tư tưởng cũ kỹ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849408/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.