Tiết Phương Hoa ngã ngồi lên nắp bồn cầu, dùng sức bịt miệng không cho tiếng gào tức giận của mình vang lên, không để cho ai khác phát hiện ra cô ở đây. • Lục Minh thật sự rất dịu dàng, anh chưa bao giờ dịu dàng với cô2như thế. Giấc mộng trở thành phu nhân tổng thống của cô cứ thể tan vỡ rồi sao?
Tất cả sự dịu dàng đó của Lục Minh phải dành cho cô mới đúng, tại sao lại dành cho Cảnh Y Nhân? Nhất định là Cảnh Y Nhân dùng thủ đoạn nào4đó dụ dỗ quyến rũ Lục Minh rồi, nếu không thì Lục Minh tuyệt đối không thể thích hàng giả này được. Tuy rằng Tiết Phương Hoa đã biết được kết quả xét nghiệm AND từ cha, đây đúng là Cảnh Y Nhân thật, nhưng nếu thực sự là con3gái nhà họ Cảnh, ả đàn bà ghê tởm kia có thể khiến Lục Minh mê muội đến thế, thì tại sao Lục Minh lại không có tình cảm gì với cô cơ chứ!
Cô làm sao chấp nhận nổi chuyện này?
Gian toilet bên cạnh liên tục vang lên tiếng rên2rỉ ngắt quãng, lúc lên cao trào, Lục Minh còn hưng phấn gọi tên Cảnh Y Nhân.
Ngay cả tiếng thở dốc của bọn họ, âm thanh phát ra lúc vận động, lúc giao hòa, Tiết Phương Hoa đều nghe thấy rất rõ ràng.
“...” Cảnh Y Nhân giơ hai tay che mặt mình lại, thực sự là xấu hổ đến mức không còn là mình nữa.
Đây là lần đầu tiên cô làm một việc điên rồ như vậy, cũng may là cô mặc váy dài, ngồi ở trên người Lục Minh là không nhìn thấy gì cả. Thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849386/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.