Cuối cùng cũng chờ được đến lúc cuộc gọi kết thúc, cô có thể ở riêng với Lục Minh, nhưng điện thoại trong túi xách cứ vang lên không ngừng. Cô bất đắc2dĩ nhìn anh, anh nhìn lại cô cười cười, gật đầu ý bảo cô nghe máy đi.
Anh hận không thể khiến tất cả mọi người đều biết, Cảnh Y Nhân là vợ của4Lục Minh anh, là người phụ nữ mà anh quan tâm, và hy vọng cô nhận được sự chúc phúc của tất cả mọi người.
Nhưng lúc Cảnh Y Nhân lấy điện thoại ra,3nhìn cái tên trên màn hình hiển thị, cả Lục Minh và cô đều đồng thời sầm mặt lại.
Người gọi tới là La Mỹ Mỹ.
“...” Cảnh Y Nhân dứt khoát ngắt máy.
Vừa ngắt máy thì lại có cuộc gọi đến.
Lại ngắt máy, lại gọi đến.
Lục Minh nhíu mày, hờ hững mở miệng. “Nghe đi, xem cô ta định giở trò gì?”
“...” Cảnh Y Nhân do dự hai giây mới ấn nút nhận điện thoại. Đầu bên kia truyền tới giọng nói yếu ớt, vô cùng đáng thương của La Mỹ Mỹ. “Y Nhân, sinh nhật cô à? Tôi lại không biết. Chúc cô sinh nhật vui vẻ!” “Ừm!” Cảnh Y Nhân thờ ơ “ùm” một tiếng. La Mỹ Mỹ ở đầu bên kia hình như hơi lúng túng, cô ta trầm mặc một lát rồi nói: “Ngày mai chúng ta cùng đi ăn cơm nhé, để chúc mừng.” “Để bỏ thuốc tôi lần nữa hả?” Cảnh Y Nhân lạnh lùng ngắt lời cô ta. “...” La Mỹ Mỹ ở đầu bên kia không nói gì nữa, sau đó1lập tức khóc rưng rức. “Y Nhân à, chuyện kia tôi cũng là người bị hại, tôi bị ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849351/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.