Trải qua sự kiện lần trước, Cảnh Triệt không dám ăn nói linh tinh nữa, kể cả khi Lý Đồng nói muốn lôi Cảnh Y Nhân ra ánh sáng, báo thù cho anh ta.
Anh ta lại thấy dáng vẻ hiện tại của mình không tệ chút nào. Hơn nữa, anh ta đâu biết Lý Đồng sẽ lôi Cảnh Y Nhân ra ánh sáng trong hoàn cảnh này.
Vấn đề bây giờ là nhiếp chính, nếu làm sai cả nhà họ Cảnh sẽ đi đời, đương nhiên anh ta tránh được thì sẽ tránh. “...” Câu trả lời của Cảnh Triết làm sắc mặt Lý Đồng trầm xuống, mặt dài ra như sợi mì. Cô ta đã dặn trước với Cảnh Triệt là sẽ buộc tội Cảnh Y Nhân, không ngờ anh ta lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách.
Lý Đồng thẹn quá hóa giận, ngụy biện: “Ở đây có rất nhiều người biết Cảnh Y Nhân trước kia là người như thế nào. Dù cảnh Y Nhân hiện tại giống hệt Cảnh Y Nhân trước kia, nhưng cô ta không biết hát quốc ca, ngay cả đàn dương cấm cũng không biết chơi. Nếu cô ta thật sự là người nước Z chúng ta, tại sao lại không biết hát quốc ca? Tính cách của cô ta rõ ràng không phải là Cảnh Y Nhân.”
“Chưa biết chừng cô ta là gián điệp, tiếp cận Lục Minh và tổng thống để lấy trộm bí mật quốc gia. Đây là Nhà Vàng, là nơi có hệ thống an ninh nghiêm ngặt nhất cả nước, vậy mà bọn chúng có thể thản nhiên trà trộn vào đây rồi trốn thoát dễ dàng. Tôi dám khẳng định bọn chúng đã quen thuộc nơi này từ lâu, chính bọn chúng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849344/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.