Chương trước
Chương sau
Đúng như cô dự đoán, toàn là máu! Cảnh Y Nhân lay lay Cảnh Hi trên người mình, gọi nhỏ một tiếng: “Cảnh Hi!”
Cảnh Hi nằm trên người cô không có phản ứng lại. “Cảnh... Cảnh Hi.” Cảnh Y Nhân lại gọi nhưng cậu vẫn không hề động đậy. Lý Lộ tuy bị kinh hoảng nhưng cũng không đến nỗi mất lý trí, thấy cảnh Hi nằm bất động trên mặt đất, đầu chảy đầy máu, mắt cô ấy đỏ hoe vì đau lòng, cấp tốc lao tới đẩy kệ thép ra. Nhưng kệ thép thật sự quá nặng, sức con gái lại có hạn, cô ấy xê dịch kệ thép vô cùng khó khăn và trầy trật. Ánh mắt sắc bén của Cảnh Y Nhân hung hăng ném về phía Cảnh Triệt đang đứng ngây người vì hoảng sợ. Anh ta giật mình đứng đó như trời trồng, không hề nhúc nhích.
Cảnh Y Nhận thấy Lý Lộ không thể xê dịch nổi chiếc kệ, Cảnh Triệt lại choáng váng chỉ biết đứng tại chỗ, cô nhấc chân hung hăng đá mạnh kệ thép một cái, chiếc kệ lập tức bị xô đổ sang bên cạnh.
Nghe thấy có tiếng động lớn, nhân viên phục vụ và bảo vệ lúc này mới chạy tới.
Cảnh Y Nhân bò dậy khỏi mặt đất, giao Cảnh Hi đang bị thương cho Lý Lộ, rồi cô lao lên, hung hăng đấm mạnh vào mặt Cảnh Triệt. Tiện nhân thì cô đã gặp nhiều rồi, nhưng chưa bao giờ thấy một thằng đàn ông trai tráng nào lại có thể ti tiện đến mức này, TM nhà nó còn ti tiện hơn cả đàn bà! Cảnh Triệt bị Cảnh Y Nhân bất ngờ đấm một phát, anh ta ngã bổ xuống đất, còn bị lăn một vòng. Cú đấm của Cảnh Y Nhân vừa hung hãn vừa như trời giáng, chỉ trong nháy mắt đã đánh tỉnh đầu óc của Cảnh Triệt, anh ta lồm cồm bò dậy rồi vội vàng chạy mất.
Cảnh Hi đang bị thương, cô không thể mặc kệ cậu ấy nên cũng không đuổi theo. Cảnh Triệt cứ thể chạy trốn. Anh ta vốn cho rằng nếu cảnh Y Nhân bị thương thì cũng chẳng sao. Chỉ là một đứa con ngoài giá thú, hơn nữa Lục Minh đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, dù có xảy ra chuyện cũng không ai quan tâm. Vả lại, anh ta cũng không định gây chuyện, chỉ muốn cảnh cáo Cảnh Y Nhân một lần thôi.
Song nếu Cảnh Hi bị thương thì lại khác, Cảnh Hi là con trai bảo bối của Thu Bách Hợp, mà Thu Bách Hợp lại được Cảnh Đức Chính yêu thương. Hơn nữa Cảnh Hi là nghệ sĩ, chắc chắn luôn được truyền thông chú ý, chuyện này chẳng mấy chốc sẽ ầm ĩ hết cả lên.
Anh ta không thể không chạy được, vì chưa biết chừng sẽ bị bắt ngồi tù. Đầu óc trì độn như Cảnh Triệt đâu có biết, Cảnh Y Nhân không chỉ là bảo bối trong lòng Lục Minh, mà còn là nhà sợi dây cứu mạng cả nhà họ Cảnh...
Thấy tình hình như vậy, nhân viên phục vụ vội báo cảnh sát nhưng bị Lý Lộ ngăn lại, chỉ gọi cho xe cứu thương tới. Nếu báo cảnh sát thì truyền thông sẽ nhanh chóng biết được chuyện Cảnh Hi bị thương, tuy rằng bác sĩ đến đây cũng sẽ công bố chuyện này ra, nhưng ít nhất có thể kéo dài thời gian được. Một khi truyền thông đưa tin Cảnh Hi bị thương, chẳng những sẽ gây ra sóng gió không nhỏ, mà tệ hơn còn gây phiền toái cho Cảnh Y Nhân.
Cảnh Hi được đưa đến bệnh viện.
Cảnh Y Nhân không ngờ Cảnh Hi lại ngốc như vậy, không mang tính mạng của mình mà xông lên cứu cô. Nếu Cảnh Hi không ôm lấy cô, dựa vào khả năng của cậu đã có thể tránh thoát chiếc kệ ấy rồi.
Nhưng chính sự ngốc nghếch của cậu lại khiến cảnh Y Nhân thực sự cảm động. Người ta luôn nói chỉ khi nguy nan thì mới nhận ra ai thật lòng nhất.
Cảnh Hi được đưa đến bệnh viện, Lý Lộ vốn luôn là người kiêu ngạo, giờ lại khóc sướt mướt vì đau lòng trông rất đáng thương. Cảnh Y Nhân ngồi bên cạnh giường bệnh chăm sóc Cảnh Hi. Cũng may cậu bị thương không nặng, chỉ xây xát ngoài da, não bị chấn động nhẹ nên mới ngất đi. Vùng gáy cậu bị khâu bốn mũi. Mái tóc xinh đẹp cũng bị cạo một vùng nhỏ.
Nghệ sĩ luôn chú tâm đến hình tượng nhất, mà bình thường Cảnh Hi đã rất để ý ngoại hình của mình rồi, đến khi tỉnh lại thấy mình mất một mớ tóc, chắc cậu ấy sẽ phát điên lên mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.