Tình hình xảy ra trong phòng bệnh tựa như rơi vào thế giằng co âm trầm, người hộ lý đưa cơm cũng cảm nhận được bầu không khí kì quái, căng thẳng mà lạnh lẽo này.
Khí lạnh trong phòng như đông đặc lại.
Cô ta đặt khay ăn xuống liền nhắc nhở: “Cô Tiết, ăn cơm thôi –” rồi đặt lên bàn nhỏ ở trước mặt Tiết Phương Hoa, sau đó xoay người rời đi.
Tiết Phương Hoa không hề nhìn đến đồ ăn trước mặt, cũng không nói lời nào, tiếp tục đấu mắt với Lục Minh.
Mãi đến khi Lục Minh mở miệng giục: “Ra giá đi...” Lục Minh vừa nói, Tiết Phương Hoa như thể bị dọa sợ, vai run lên, sắc mặt tái nhợt, căng thẳng ngắt lời anh.
“Em ăn cơm trước đã.”
Cô ta sợ Lục Minh cắt đứt quan hệ với cô ta, sợ anh quyết tâm nói ra lời tuyệt giao. Nếu cắt đứt quan hệ với Lục Minh, giấc mơ làm phu nhân tổng thống của cô ta sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Nói rồi Tiết Phương Hoa không thèm nhìn bát đũa trước mặt, nhanh chóng cầm thìa xúc cháo thịt lên nhét vào miệng, hận không thể ăn như hùm như hổ.
Chỉ là mới ăn được vài thìa cháo cô ta đã cảm thấy hơi kì lạ. Cô ta còn chưa kịp nuốt, sợi thịt kia tự nó đã trơn tuột xuống cổ họng rồi.
Là mì sợi à?
Hơn nữa sợi thịt này mùi vị hình như có gì đó là lạ, như thể đang ngọ nguậy vậy. Tiết Phương Hoa nhai nhai mấy cái. Đang nghĩ như thế, cô ta vô thức nhìn thoáng qua trong bát, tại sao cháo trắng mà lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849286/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.