Cảnh Y Nhân ném cho Tiết Phương Hoa một nụ cười xảo trá đầy đắc ý.
Cô đi đến chỗ thủ trưởng đại nhân, lúc ngang qua cuối giường còn tiện tay rút kẹp bệnh án, rồi ngồi xuống ghế sô pha sát bên thủ trưởng đại nhân. Lật mở từng trang bệnh án, phía trên phân nửa là tiếng nước ngoài, Cảnh Y Nhân không hiểu, nhưng dòng chữ đẹp như rồng bay phượng múa cùng với chữ ký của giám đốc bệnh viện thì cô biết.
Đại khái là bệnh cũ của Tiết Phương Hoa tái phát, dẫn đến xuất huyết nội tạng, gây tổn hại rất lớn cho cơ thể, nếu tiếp tục kéo dài như vậy, chỉ có thể sống được 3 năm. Hơn nữa trên đây còn viết rõ ràng rằng, Tiết Phương Hoa thiếu một bộ phận trong người, cô ta không có tử cung, không thể sinh con được.
Cảnh Y Nhân đọc mà có chút khiếp sợ, chẳng trách cô từng nói Tiết Phương Hoa khí huyết không đủ, hóa ra là do thiếu một bộ phận, thiếu một bộ phận thì khi bắt mạch đâu có phát hiện ra được. Nhưng rốt cuộc nội tạng của cô ta có bệnh hay không, cô chỉ cần xem một cái là biết liền.
Hiển nhiên, ngoại trừ việc Tiết Phương Hoa thiếu một bộ phận ra, còn lại cái gì mà xuất huyết nội tạng với không sống nổi mấy năm tất cả đều là giả. Tuy rằng cô không biết tại sao Tiết Phương Hoa lại bị như vậy, nhưng người đáng thương chắc chắn sẽ có chỗ đáng trách, bằng không cô ta sẽ không lạc lối đến bước đường này. Thủ trưởng ngước mắt lên nhìn giám đốc bệnh viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849283/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.