“Anh Lục Minh, tại sao anh lại làm như thế, em có điểm nào không sánh bằng Cảnh Y Nhân? Ngoại trừ việc em không thể sinh con ra thì chuyện những phụ nữ khác làm được thì em cũng làm được, bây giờ khoa học đã phát triển như thế, em có thể lấy trứng ra rồi mượn bụng của người khác sinh con được mà! Sao anh lại không chịu đón nhận em?”
Tiết Phương Hoa càng nói càng kích động, cả người run bần bật. Vì có thể ở bên Lục Minh, cô ta đã phải hy sinh bao nhiêu rồi? Bởi vì cơ thể khiếm khuyết nên cô ta đã học biết bao nhiêu cách để lấy lòng đàn ông, chỉ để về sau có thể khiến Lục Minh thỏa mãn vui vẻ, không làm anh thấy trống vắng trong cuộc sống vợ chồng. Cô ta không thèm 10% cổ phần gì đó, cô ta chỉ muốn vị trí phu nhân họ Lục, cô ta muốn con của mình trong tương lai sẽ kế thừa Lục thị, muốn Lục Minh lên làm tổng thống, còn cô ta thì sẽ trở thành phu nhân tổng thống. Lục Minh thản nhiên nói: “Tốt nhất em nên không chế tâm tình của mình. Nếu không...” Lục Minh còn chưa kịp nói hết thì hai mắt Tiết Phương Hoa đã trợn ngược lên, ngã “Bịch” một tiếng xuống đất, người liên tục co giật.
“...” Con người Lục Minh đột nhiên co rút lại, anh chạy lên, bể lấy Tiết Phương Hoa rồi lao ra khỏi khách sạn, phóng xe đưa cô ta tới bệnh viện...
Cảnh Y Nhân ôm hai chân ngồi trên giường, cô ngơ ngẩn nhìn đồng hồ treo trên tường, một giây, một giây nữa, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849253/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.