Cảnh Y Nhân lập tức cởi giày nhảy ra và chạy chậm về phía Lục Minh, chưa hỏi anh có đồng ý hay không đã giẫm đôi bàn chân nhỏ lên đôi giày da của Lục Minh, hai tay ôm lấy cổ anh. “...” Hành động của Cảnh Y Nhân tự nhiên giống như một thói quen từ lâu khiến Lục Minh ngẩn ra, trái tim bỗng nhiên run rẩy.
Từ khi nào mà hai người đã có những cử chỉ thân mật không chút gượng gạo đến thế? Lục Minh vô thức giơ tay lên dịu dàng ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, dần dần áp sát lại, nụ cười mỉm bên khóe miệng lại càng thêm rộng hơn. Anh ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, nhẹ nhàng di chuyển bước chân, đưa cô đến giữa phòng. Anh cố gắng ôm cô gần sát thêm một chút, hơi cúi người xuống, các đầu lên đôi bờ vai nhỏ gầy nhưng không hề mất đi vẻ gợi cảm của cô.
Vóc dáng Lục Minh cao hơn Cảnh Y Nhân rất nhiều, động tác thân mật như vậy khiến cô phải ngửa đầu ra tựa vào vai Lục Minh, mùi hương ngọt ngào từ miệng cô, hơi thở dịu nhẹ của cô phả vào tai anh làm anh cực kỳ dễ chịu.
“Cậu ơi.”
“Ừ” Lục Minh thư thái đáp lại một tiếng.
“Chỗ cậu đi làm có thiếu người không?”
“...” Cảnh Y Nhân vốn chưa bao giờ hỏi về công việc của anh, bỗng nhiên lại hỏi vậy khiến Lục Minh có vẻ hiếu kỳ.
“Sao thế?”
“Cháu vừa mới gặp La Mỹ Mỹ, cô ấy nói sắp tốt nghiệp rồi, muốn tìm việc làm nên có nhờ cháu để ý giúp cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849231/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.