Sáng sớm nay, họ đã đứng dưới nhà tranh cãi không ngớt về việc này, kiên quyết bắt anh phải có một câu trả lời hợp lý. Tối hôm qua, Lý Đồng ở nhà làm ầm lên, đòi tự sát, hôm nay cánh báo chí đã biết hết rồi. Chỉ có Cảnh Y Nhân là còn chưa biết chuyện này.
Tuy bây giờ không còn chứng cứ nào về chuyện hôm trước nữa, nhưng Lục Minh không phải kẻ ngu, nếu rượu tối qua không có vấn đề gì thì với tửu lượng của anh, anh sẽ không bao giờ say rượu nhanh đến thế.
Lục Minh bình tĩnh nhìn cô rồi mỉm cười, lại hỏi lần nữa: “Em có đói bụng không?” “...” Lục Minh hoàn toàn không trả lời cô, Cảnh Y Nhân có chút sốt ruột, nhưng quả thực cô đói bụng rồi, liền gật đầu.
“Em chờ chút nhé, anh sẽ cho người mang một ít đồ ăn vào. Đừng có đi đâu cả, chỉ ở trong phòng này thôi.” Nói xong, Lục Minh chui ra khỏi chăn. “...” Lúc này, Cảnh Y Nhân mới nhận ra Lục Minh đang mặc quần áo ở nhà, cậu dậy từ sớm rồi sao?
Lục Minh rời khỏi phòng, thong thả đi xuống dưới nhà.
Một nhóm người ngồi trong phòng, vừa thấy Lục Minh đi xuống thì lập tức đứng dậy, lại tiếp tục đề tài lúc trước. Một người đàn ông trung niên mặc kiểu kiểu áo Trung Sơn, mái tóc hoa râm, đôi mắt hõm xuống giữa tầng tầng nếp nhăn, dáng đứng cao thẳng mạnh mẽ. Ông ta bước lên vài bước rồi hỏi Lục Minh: “Lục Minh, không phải chú Lý muốn đến đây gây ẩmi, nhưng cháu xem, Đông Đông nhà chúng tôi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849219/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.