Quả nhiên, trong phòng vang lên tiếng chuông điện thoại, nhưng không có người nghe máy.
Ngay khi Cảnh Y Nhân cho rằng điện thoại vẫn sẽ không gọi được, cô định ngắt máy thì đột nhiên có người nhận điện thoại làm cô giật mình, tim suýt vọt lên tận cổ họng. Cảnh Y Nhân cầm điện thoại cũng không vội lên tiếng nói chuyện, người ở đầu bên kia hình như cũng rất kiên nhẫn, chờ cô mở miệng trước. Cảnh Y Nhân vẫn cầm điện thoại như vậy dây dưa tận 3 phút, hình như đối phương đã không kiên nhẫn nổi nữa mà mở miệng nói: “Là Cảnh Y Nhân à?” “...” Nghe giọng cô liền biết là giọng của Lý Đồng, trong giọng nói ấy mang theo vài phần coi thường. “Cô thật là đáng ghét quá. Gọi điện thoại nhiều như vậy làm gì? Lục Minh ngủ rồi, phiền cô đừng có quấy rầy bọn tôi nghỉ ngơi.” Ngủ rồi? Đừng quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi? Mấy câu nói khiêu khích của Lý Đồng cứ làm như Lục Minh là chồng của cô ta không bằng, còn Cảnh Y Nhân cô là “con giáp thứ mười ba” chuyên môn quấy rối chồng của cô ta. Cảnh Y Nhân tức tới độ cơn giận sắp xông lên tận đỉnh đầu.
Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng sột soạt, hình như điện thoại di động bị ném ra xa.
Sau vài giây lại truyền tới tiếng nói buồn nôn của Lý Đồng.
“Anh Lục Minh! Anh có biết em đã nghĩ tới giờ phút này bao lâu nay rồi không? Đợi sau chuyện này anh cưới em được không?” “Anh Lục Minh! Anh thấy em có đẹp không? Có phải em đẹp hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849214/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.