Cảnh Y Nhân gấp tới mức trán đổ một lớp mồ hôi mỏng, đột nhiên trong đầu lóe lên, cô nghĩ tới một người.
Khóe miệng cong lên một nụ cười, cô lập tức lấy điện thoại ra gọi vào số điện thoại của thủ trưởng đại nhân mà lần trước Lục Minh đã lưu vào giúp cô.
Cảnh Y Nhân gọi một cuộc cho thủ trưởng đại nhân, cô cũng không định mách ông về những hành vi đê hèn kia của Lý Đồng.
Bởi vì cô biết, chuyện như vậy có cáo trạng cũng coi như vô ích, mà kể cả thủ trưởng đại nhân có chịu giúp cô thì đợi tới khi mọi người từ xa chạy tới thì “cậu” đã sớm bị Lý Đồng ngủ rồi.
Hơn nữa, phụ thân của Lý Đông là “ái tướng” của thủ trưởng đại nhân, nếu như bọn họ biết chuyện này, xử lý không tốt, tới nhà họ Lý ép hỏi, sẽ làm cho “hậu cung” nhà họ Lục loạn tung cả lên, có khi nhà họ Lý còn bắt “cậu” chịu trách nhiệm, rổi thuận tình đạt lý hưu cô, nâng Lý Đồng lên, thể thì chẳng phải cô sẽ chịu thiệt lớn rồi sao.
Rất nhanh đã có người bắt máy, Cảnh Y Nhân nhỏ giọng gọi thủ trưởng đại nhân, Lục Chính Hoa lập tức nhận ra đó là Cảnh Y Nhân.
Ông cười ha hả mở miệng: “Con nhóc này còn nhớ gọi điện thoại cho ta nữa hả?”
Đầu điện thoại bên kia truyền tới tiếng hát dụng lên bàn, giờ này chắc thủ trưởng đại nhân đang dùng bữa. Cảnh Y Nhân mỉm cười, lễ phép nói: “Thủ trưởng đại nhân, con có việc muốn nhờ ngài một chút đây.”
“Cũng khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849211/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.