Rõ ràng cô chỉ ngồi đó không làm gì cả, một ánh mắt lướt qua, cũng đã hút hồn vô số đàn ông, cộng thêm đôi chân trắng nõn, thẳng tắp, thon dài của cô, dù đi một đôi giày đế bằng vẫn thon dài như vậy, quả thực là quá hoàn mỹ. Ánh mắt đám đàn ông tựa như cây đinh bị ghim chặt lại không thể nhổ ra, nhìn ngắm đến thất thần.
Cảnh Y Nhân bị một đám người vây xung quanh ngó nghiêng xem xét, ngược lại cũng không cảm thấy quá hồi hộp, chỉ là cô thấy ngại vì đôi chân để lộ ra, theo bản năng thu chân về co lại dưới gầm ghế.
Cô cầm chiếc muỗng nhỏ ăn từng thìa kem một cách tao nhã. Đối diện cô, trợ lý thư kí ngấu nghiến ăn kem như hùm như hạp. Đồ miễn phí nên cô phải ăn mấy cái kem cho thỏa thích.
Những người đàn ông ngồi trước sau trái phải, và cả những người đàn ông ngồi bàn bên cạnh nhìn dáng vẻ gợi cảm khi đôi môi của Cảnh Y Nhân khẽ mở ra ăn kem liền âm thầm nuốt nước miếng, chỉ thiếu chảy nước miếng ra thôi.
Bàn có con gái ngồi cùng thì các cô gái bực tức rời đi, bàn không có con gái ngồi cùng thì túm tụm lại bàn luận với nhau.
“Đây là nhân viên mới à?”
“Không biết.”
“Người của bộ phận nào thế?”
“Chẳng rõ. Ông đi hỏi thử xem.”
Cánh đàn ông nhỏ giọng bàn luận, thế mà lại có một người đàn ông hào hoa phong nhã, cầm một chiếc ly đồ uống trong tay tiến lại hỏi chuyện Cảnh Y Nhân.
“Này cô gái, chào em! Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849202/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.