Cảnh Y Nhân nghĩ tới chuyện cô gái này vừa rồi còn ngang ngược như vậy, thế mà giờ lại ngoan ngoãn như mèo, chốc chốc bưng trà, đưa nước, chốc chốc lại giúp cô xoa bóp
“Không cần phải gọi loạn xị lên, tối nhỏ tuổi hơn cô.” Cảnh Y Nhân ngạo mạn lườm Lộ Lộ một cái.
Lộ Lộ hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục chị ơi chị à. Ngược lại Cảnh Y Nhân cũng rất hưởng thụ sự hầu hạ của cô ấy, không thể không nói cảm giác được người ta nịnh bợ đúng là sảng khoái. Cảnh Y Nhân sơn móng tay màu nude trông rất đẹp, chờ tóc cô làm xong thì đã hơn 3 giờ chiều rồi.
Cảnh Y Nhân nhìn mình trong gương mà muốn tự chọc mù mắt mình luôn. Đây là kiểu tóc quái quỷ gì? Nhìn cứ như bờm sư tử ấy, hơn nữa tóc còn có màu như cầu vồng bảy sắc. Lần lượt từ trái sang phải là màu tím, màu nâu, màu lục, màu đỏ, màu vàng, màu cam, bên trong là một lớp tóc màu trắng. Nhìn thấy tóc mình thành ra như vậy, Cảnh Y Nhân đờ người tại chỗ mất 3 phút rồi mới lấy lại được tinh thần.
Đúng là cô muốn phát điên lên luôn.
Hít một hơi thật sâu để cố gắng bình tĩnh, không được bộc phát cơn giận. Không thể nhịn nổi - Thực sự không thể nhịn nổi nữa rồi - “RẦM!” một tiếng, cái gương trước mặt Cảnh Y Nhân đột nhiên vỡ ra, rơi xuống đất. Không ai biết tại sao cái gương lại đột nhiên bị vỡ, mọi người giật mình lùi hết về sau, đồng loạt sợ hãi nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849181/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.