“Chuyện này không đáng cười chút nào đâu!” Cảnh Y Nhân tức giận muốn xù lông.
“...” Cảnh Hi không để ý mà cười khẩy, giống như thật sự định phi xe xuống sông ở đoạn ngoặt phía trước.
Bánh xe xoay tròn, tiếng săm lốp chà sát trên mặt đất, có vẻ Cảnh Hi không muốn giảm tốc độ xuống mà càng tăng tốc nhanh hơn...
Cả người Cảnh Y Nhân dân về phía sau, nín thở, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã tái mét.
Không phải cô sợ xe của Cảnh Hi lao xuống sông mà cô cực kì sợ nước, lỡ đâu không nổi lên được thì sẽ bị chết đuối, giống như hồi nhỏ cô bị người ta đạp xuống giếng.
Loại cảm giác sợ hãi khi sắp chết kia cô không muốn trải qua một lần nữa.
Ngay khi xe sắp phi xuống sông, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt vì sợ hãi nhắm chặt mắt lại. Đột nhiên, Cảnh Hi phanh gấp, chiếc xe rung lên, dừng ngay tại chỗ.
Cả người Cảnh Y Nhân đổ về phía trước, nếu không cài dây an toàn thì chắc chắn lúc này cô đã đập vỡ kính chắn gió bay ra ngoài rồi. Cảnh Y Nhân từ từ mở mắt, sau khi phát hiện mình vẫn an toàn, cơn phẫn nộ vì bản thân bị đùa giỡn mới bốc lên đầu.
Đôi tay nhỏ nhắn đập loạn lên người Cảnh Hi, cô phát tiết cơn giận, hét lên với Cảnh Hi. “Cậu làm cái gì thế hả? Chơi vậy rất vui sao? Sao cậu không lái thẳng xuống rồi chết đuối luôn đi.” Đây là lần nổi giận gay gắt nhất của cảnh Y Nhân từ khi sinh ra tới giờ. Cảnh Hi cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849167/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.