Có bé gái nói vừa rồi đã thấy mặt của anh rồi, đúng là đẹp trai muốn chết luôn.
Lại có người nói: “Không thấy anh ấy có hơi giống nam thần Lục Minh sao?” “Cô còn chưa từng gặp Lục Minh, đừng có thấy anh đẹp trai nào cũng nói là giống Lục Minh nữa.” “Cô cũng chưa từng gặp mà.” Cảnh Y Nhân thấy mấy cô gái bên cạnh cứ xì xào mãi không biết đang nói gì, theo bản năng quay đầu lại nhìn, thấy bóng lưng một người đàn ông ở phía sau cửa kính. Bóng lưng người đàn ông này có chút giống “cậu”, nhưng Cảnh Y Nhân cũng không nghĩ nhiều, bởi vì cô biết giờ này cậu đang đi làm, không thể nào buồn chán ngồi đây được. Cô thu tầm mắt lại, tiếp tục ép chân.
La Mỹ Mỹ đứng bên cạnh thấy cảnh Y Nhân giống như không để ý chút nào, theo bản năng cô ta hỏi: “Y Nhân! Cô không thấy người kia giống Lục... ông xã cô sao?”
“Không phải anh ấy.” Cảnh Y Nhân mỉm cười. “...” La Mỹ Mỹ cạn lời, lườm trắng mắt. Cô ta có chút cảm giác hận không thể rèn sắt thành kim, muốn dìm chết cái cảm giác của Cảnh Y Nhân. Nếu cô là bà xã của Lục Minh thì dù thế nào cũng phải qua đó nhìn thử xem, rõ ràng là Lục Minh mà Cảnh Y Nhân lại chắc chắn nói là không phải, rốt cuộc cô vô tâm đến mức nào chứ?
Thứ mà cô ta nằm mơ cũng không có được lại bị người ta không hề để ý đến như vậy, trong lòng La Mỹ Mỹ thấy không công bằng.
“Cảnh Y Nhân, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849151/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.