Còn cô thì sao? Cô là con gái vợ cả à?
Cảnh Y Nhân lười suy nghĩ nên cô hất ngay tay cậu ta ra: “Sinh nhật mẹ của cậu chứ có phải sinh nhật mẹ chị đâu, chị đi làm gì?” “...” Cảnh Hi nhìn cô mà không dám tin nổi. Cơ hội tiếp cận cậu tốt như vậy, thế mà Cảnh Y Nhân lại từ chối! Nhưng mẹ đã nói rõ là cậu nhất định phải mang Cảnh Y Nhân đến! Cậu thật sự không hiểu tại sao bà mẹ thiện lương của mình lại cứ khăng khăng cho rằng cả nhà tụ tập đông đủ thì mới là sinh nhật đúng nghĩa.
“Chị thật sự không đi hả?”
“Không đi!”
“Chị thật sự không đi? Đây là lần cuối tôi hỏi chị đó!” Cảnh Hi không thể tin nổi, lại xác nhận một lần nữa. Cậu đoán Cảnh Y Nhân rất có khả năng đang chơi trò lạt mềm buộc chặt đây. “Không đi! Không đi! Cậu đừng có quấy rầy chị ăn sáng!” Nói xong, Cảnh Y Nhân trở lại chỗ ngồi tiếp tục ăn. “...” Cảnh Hi đờ người ra nhìn cô, rồi cậu đi tới chỗ ngồi bên cạnh cô, kéo ghế ra rồi ngồi xuống. “Cảnh Y Nhân, dù có chơi lạt mềm buộc chặt thì cũng phải có mức độ thôi! Chị đã quá mức rồi đó! Cẩn thận tôi sẽ không đưa chị đi nữa đấy!”
“...” Cảnh Y Nhân thật sự không còn gì để nói với cậu em trai chim sẻ này. Cô đành mặc kệ cậu ta vậy. “Cảnh Y Nhân, chị thực sự không đi?” “...” Cảnh Y Nhân ngẩng đầu lên khỏi bát ăn, lườm cậu ta một cái: “Sao cậu phiền phức quá vậy? Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849064/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.