Anh thản nhiên hỏi: “Tại sao không ăn?” 11 “...” Cảnh Y Nhân yên lặng hai giây, không biết phải trả lời như thế nào. Cô ngẩng lên cười với anh ta, đứng dậy, dùng chiếc đũa xé đầu gà ra khỏi con gà trong nồi canh rồi thả vào bát Lục Minh. Cô khách khí nói: “Cậu cũng ăn đi” “...” Lục Minh lạnh nhạt gắp đầu gà sang đĩa để xương, thản nhiên nói: “Con gà này không phải dùng để ăn, chủ yếu là uống canh. Chất dinh dưỡng đều ở trong nước canh lúc nấu rồi, gà không còn vị gì nữa.”
Cảnh Y Nhân phản bác: “Thế thả gà vào làm gì nữa!” Rõ ràng là cậu kiếm cớ không ăn mà!
“Trong bụng gà đều là thuốc, tất nhiên phải thả vào canh.”
“...” Cậu nói cái gì cũng có lý, đây là nhà cậu, cậu nói gì cũng đúng hết! Cảnh Y Nhân hậm hực oán thẩm, lập tức bỏ đũa xuống.
“Cháu ăn no rồi!” Muốn ép cô ăn đầu cá sao, không có cửa đâu! Cảnh Y Nhân cứ tưởng sắc mặt Lục Minh sẽ rất khó coi, dù sao cậu cũng đã tự tay gắp đầu cá này cho cô mà cô lại làm xấu mặt cậu như thế. Nhưng Lục Minh lại không hề tức giận mà ngược lại, khóe miệng còn gợi lên một nụ cười nhẹ. Tâm tình của người đàn ông này thật chẳng khác gì sáng nắng chiều mưa, thật không thể hiểu nổi!
Tối đến, Cảnh Y Nhân về phòng ngủ trước. Lúc Lục Minh trở về phòng, cô vẫn chưa ngủ, đột nhiên lại bị Lục Minh gọi dậy để bảo cách bật mở đèn đầu giường và đèn treo, kính Tây... tivi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849057/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.