Cô đứng trên ban công, thu lại hình ảnh của cả tòa biệt viện vào tầm mắt.
Đêm qua cô tưởng đây cũng chỉ là một biệt viện mà thôi. Bây giờ nhìn bao quát mới biết tòa biệt thự này đã chiếm trọn đỉnh núi, có vườn hoa, rừng cây nhỏ, xa xa còn có cả chuồng ngựa nữa.
Vườn hoa và rừng cây hoàn toàn khác với những gì cô đã từng thấy, màu sắc đủ loại, còn được quy hoạch, trồng theo hàng lối rất ngay ngắn, kết hợp với nhau một cách khéo léo, tạo thành các hình dạng, hoa văn xinh đẹp và độc đáo. Cây và có trồng thành tường, cao lớn, chỉnh tề, bao quanh các biệt thự. Giống như đang đi giữa một vườn hoa tư nhân vậy.
Phía dưới ban công cô đang đứng là một cái hồ chứa nước rất lớn. Nước trong suốt đến mức thấy cả đáy hồ. Bên bờ còn dựng một loạt chiếc ô tô và ghế ngồi.
Cảnh Y Nhân đoán chắc là dùng để câu cá.
Chỉ là tại sao hồ nước này không có lấy một con cá nhỉ? Lúc ăn cơm chiều, Cảnh Y Nhân vẫn ngoan ngoãn, không gây ra rắc rối gì cả, có gì không hiểu thì cô sẽ chủ động hỏi bác Ngô. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi tôi đến!
Vừa nằm xuống định ngủ thì Cảnh Y Nhân bỗng phát hiện có người trèo lên giường, khiến cô hoảng sợ nhảy dựng lên. Vừa nhìn thấy rõ người ở bên giường là ai thì cô lập tức hét lên đầy hoảng loạn: “Cậu! Sao cậu lại ngủ trên giường của con!?”
“...” Lục Minh chẳng buồn trả lời câu nào, chỉ tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849044/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.