🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dù sao muốn gọi bác sĩ cũng phải được ngài Lục đồng ý, vì thế ông đi về phía điện thoại bàn, vẫn quyết

định thông báo rõ tình hình cho Lục Minh. Lục Minh ngồi trong văn phòng nằm trên tầng cao nhất của tập đoàn Lục thị, anh cho hai tay vào túi, đứng trước bức tường kính màu lam nhạt, đôi mắt bình thản nhìn xa xăm.

Lục Minh đang nhớ tới Cảnh Y Nhân và mấy lời nói điên khùng của cô ta.

Con người ta rốt cuộc làm sao có thể thay đổi từ đầu đến chân như thế được? Cô ta thật sự bị bệnh thiểu năng sao?

Đột nhiên, điện thoại di động ở trên bàn làm việc vang lên, không biết có phải anh đang suy nghĩ quá nhập tâm hay không mà không thấy nghe điện thoại, cho đến khi Lý Đồng nhắc: “Lục tống, di động của ngài đang vang lên ạ”

“...” Lúc này, Lục Minh mới định thần lại, hờ hững xoay người bước tới trước bàn làm việc rồi cầm di động lên, là từ nhà riêng gọi đến.

Anh do dự hai giây rồi mới nghe điện thoại, thản nhiên “A lô” một tiếng.

Tiếng của quản gia Ngô vang lên: “Ngài Lục.”

“Có chuyện gì?”

“Cô Cảnh bị thương, cô ấy nói cần gọi một bác sĩ đến khám ạ.”

“...” Lục Minh yên lặng hai giây rồi lại lạnh nhạt nói: “Gọi điện thoại cho bác sĩ Bạch... Bảo bác sĩ Lý Nhu tới.” Đang nói nửa chừng thì anh lại đột nhiên đổi ý.

“Vâng.”

Lục Minh ngắt điện thoại, cầm lấy áo khoác đang vắt trên ghế rồi đi ra ngoài. Sau lưng, Lý Đồng gọi anh lại: “Lục tổng! Ngài đang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849040/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 15: Tới giờ uống thuốc rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.