“Cô Cảnh, tiên sinh bảo tôi đến hỗ trợ cô vệ sinh cá nhân buổi sáng!” Người giúp việc đứng ở cửa
hơi cúi người chào một cái. “..” Hầu hạ cô dậy sao? Xem ra người phu quân này đối xử với cô không tệ, ít nhất còn sai hạ nhân hầu hạ cô. Nghĩ tới đây, Cảnh Y Nhân dịu dàng cười gật đầu với người giúp việc. Nụ cười ấy của cô khiến người giúp việc hơi ngây ra. Người ta nói tiểu thư nhà họ Cảnh là mỹ nhân xinh đẹp nhất thành phố S, nụ cười ấy khiến cả phụ nữ cũng phải ước ao và si mê. Khuôn mặt như tranh vẽ, răng trắng môi hồng, tiếng cười hay như chuông bạc, giống như tiên nữ vậy. Nhưng đều vô dụng hết, tiếng xấu của cô Cảnh đã sớm lan khắp thành phố này rồi. Người giúp việc định thần lại, lấy đồ lót và váy dài từ tủ quần áo ra, định đưa Cảnh Y Nhân để cô mặc vào.
Cảnh Y Nhân nhìn người giúp việc đặt hai thứ đồ như bánh màn thầu lên giường, cô cầm lên hỏi: “Đây là kiểu y phục gì thế?”
“...” Người giúp việc nghẹn lời: “Thưa cô Cảnh, đây là áo lót ạ” Vừa nói vừa kéo chăn che ngực Cảnh Y Nhân xuống, lộ ra hai “con thỏ trắng” đầy đặn. “Á!!!” Cảnh Y Nhân kinh hãi dùng cả hai tay ôm ngực lại “Tiện tỳ lớn mật! Ngươi dám vô lễ với bản cung!” “...” Người giúp việc vừa kinh ngạc vừa sợ hãi nhìn cảnh Y Nhân. Cô ta có nghe các nữ giúp việc khác xì xào rằng đầu óc cô Cảnh có vấn đề, ngài Lục còn sai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849036/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.