Lại một lần nữa, Kim Hậu lại phải ngồi kiên nhẫn ở một bên để chờ đợi Ngọc Dung đang ra sức an ủi Liễu An Bình bởi vì bà đang xúc động quá mức. Đồng thời hắn cũng âm thầm cảm thấy may mắn khi mà đã đưa ra một quyết định rất đúng đắn.
Đối với một người dễ bị cảm xúc lay động như Liễu An Bình, nếu như để cho bà biết được toàn bộ sự thật về tình trạng của cô nhóc Tiểu Dương thì Kim Hậu thật không dám tưởng tượng nổi hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào.
“Haìz….”
Khẽ bùi ngùi thở dài ra một hơi. Cũng chẳng hiểu vì sao khi mà ngồi quan sát Liễu An Bình đang vui sướng tới mức phát khóc vì biết tin cô con gái của mình có thể được khỏi bệnh, Kim Hậu tự dưng lại chợt nhớ tới cả hai người mẹ từ kiếp trước cho tới kiếp này của hắn.
Có lẽ ở trên thế gian này, không có một người cha, người mẹ nào mà không mong muốn đứa con của mình có được một tuổi thơ hạnh phúc. Được trưởng thành, khôn lớn dưới bàn tay chăm sóc ân cần của họ.
Thế nhưng với Kim Hậu thì những điều ấy lại quá đỗi xa xỉ. Mặc dù là người đã trải qua hai kiếp sống, thế nhưng mà hắn chưa bao giờ được trọn vẹn tận hưởng tuổi thơ ở bên cha mẹ thân sinh của mình.
Ngậm ngùi lật lại những ký ức nhạt nhòa từ kiếp trước, Kim Hậu liền nhớ tới người mẹ chưa bao giờ được gặp mặt của mình. Theo như lời kể của cha hắn kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040433/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.