Phịch!
Mặc dù đã rất gắng gượng cầm cự hết sức có thể. Thế nhưng trước sự tàn nhẫn và không khoan nhượng của Lưu Tuân, cuối cùng thì Ngọc Dung cũng không còn khả năng tập trung tinh thần để duy trì “Thạch Giáp Hộ Thể” cho Kim Hậu được nữa. Vì vậy mà bộ giáp bằng đất trên người hắn liền lập tức rụng rời, nứt vỡ trở lại thành đất đá ngay khi chúng bị mất đi nguồn ma lực để duy trì.
Rắc! Rắc!
Trông thấy Thạch Giáp Hộ Thể trên người Kim Hậu đã bị giải trừ hoàn toàn, Lưu Tuân bấy giờ mới ném Ngọc Dung xuống đất một cách rất thô bỉ rồi lạnh lùng nói:
“Hừ! Đúng là một lũ cứng đầu, chỉ tổ làm mất thời gian của ông mày. Nằm đấy chờ tao tiễn thằng nhãi kia về địa phủ xong rồi sẽ đem mày về dạy dỗ lại tử tế.”
“Không!… Xin ông… Xin ông hãy tha cho cậu ấy, về sau ông muốn tôi làm gì cũng được… Chỉ xin ông đừng có giết cậu ấy…” Dù cho đã bị đánh đập rất đau đớn, thế nhưng Ngọc Dung vẫn kiên cường vùng lên bám lấy chân của Lưu Tuân để cầu xin gã tha cho Kim Hậu.
“Cút! Thằng nhóc kia hôm nay phải chết. Vả lại cái loại quái thai như mày không có tư cách để nói điều kiện với tao!” Vừa nói, Lưu Tuân vừa cục cằn lấy chân hất mạnh Ngọc Dung ra đằng sau.
Bốp!
“Á…”
Tất nhiên dù cho Ngọc Dung có cầu xin như thế nào đi nữa thì Lưu Tuân vẫn sẽ không bao giờ buông tha cho Kim Hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040418/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.