Một ngày với một bầu trời đầy mây đen u ám bao phủ khắp chốn, ý nghĩ một ngày im ắng tĩnh lặng lập tức sẽ hiện lên ngay trong đầu của người chứng kiến cảnh bầu trời xám xịt này.
Thế nhưng mọi chuyện khác xa với trong tưởng tượng, dưới bầu trời âm u đen tối này lại đang diễn ra một cuộc đuổi bắt cực kỳ náo nhiệt. Trong đó có một bóng người thiếu niên đang lao nhanh như cắt, lắt léo chạy luồn qua rất nhiều chướng ngại vật hiểm trở, mà phía sau người thiếu niên này là một cái bóng mờ truy sát theo rất gắt gao. Chỉ là cho dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì người này vẫn không thể đuổi kịp được người thiếu niên ở đằng trước.
Tất nhiên nguời đuổi và người chạy không phải ai khác mà chính là Lưu Tuân và Kim Hậu.
Trong cuộc rượt đuổi với tốc độ chóng mặt này, rất nhiều lần Lưu Tuân cứ tưởng chỉ cần duỗi tay ra là tóm được Kim Hậu thì tự dưng gã lại thấy hắn rướn mình nhanh chóng vọt lên một quãng nhỏ. Điều kỳ quái này liên tiếp xảy ra khiến cho Lưu Tuân cảm thấy rất lấy làm lạ, đồng thời kinh nghiệm già dặn nhiều năm lăn lộn mách bảo cho gã, rằng có điều gì đó không đúng ở đây.
Sực nhớ tới lời kể của Lưu Tuần về vụ đuổi bắt hai tháng trước, gã bèn quyết định không có xông pha lên phía trước cố rượt bắt Kim Hậu nữa mà từ từ giảm xuống tốc độ để đi cùng với đoàn đội của mình.
“Anh cả, sao mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040395/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.