Hôm nay lại là một ngày rất đẹp trời. Bầu trời trong xanh không khí trong lành. Những tầng mây trắng bồng bềnh y như bông gòn trôi nổi giữa khung trời bao la ấy làm cho quang cảnh càng thêm êm đềm, vô thanh vô thức đem đến cho người nhìn một cảm giác yên bình hơn bao giờ hết.
Bạch lão lúc này đang ngồi thảnh thơi câu cá ven bờ hồ, mà Hỏa Nhi cũng đang nằm lim dim phơi nắng bên cạnh lão. Tiếng chim hót líu lo trên những tán cây quanh đó, thác nước chảy vẫn chảy ào ào xuống mặt hồ trong vắt. Tất cả đều chìm trong một bầu không khí yên ả.
Bùm!
Đột nhiên từ bên trong sơn động bên cạnh cái thác truyền ra một tiếng phát nổ đinh tai, liền sau đó có một bóng người đang chật vật chạy ra phía bên ngoài. Toàn thân người này bị nhiễm bụi tro từ đầu tới chân đen thui, thậm chí hắn còn ho ra cả một làn khói đen sì trông cực kỳ thê thảm.
Kim Hậu vẫn như thường lệ, nương theo thời gian biểu của khóa huấn luyện của Bạch lão để luyện tập. Hiện tại hắn đang phải học tập luyện dược thuật. Lúc trước luyện chế nước thuốc hắn còn có thể nhanh chóng nắm bắt, học được dễ dàng, thế nhưng mà bây giờ bắt tay vào việc luyện đan mới làm cho Kim Hậu thật sự thấu hiểu để trở thành luyện dược sư thật không dễ.
Không ai trên đời này có thể làm được mọi thứ được hoàn mỹ ngay lập tức, cho dù có là bộ óc thiên tài Einstein hay là Ngọa Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040365/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.