Linh hồn áo trắng từ đầu chăm chú nhìn mọi biểu hiện của Kim Hậu, thấy hắn nói chuyện không có một điểm dối trá nào, ánh mặt kiên quyết tràn đầy tự tin thì đột nhiên bỗng lớn tiếng bật cười:
"Ha ha ha ha...Khặc khặc!!! (sặc),Ehèm! Tên nhóc ngươi quả thật vẫn là quá ngây thơ, nhưng có thể nói ra nhưng lời như vậy ngươi cũng đã làm lão phu rất ngạc nhiên. Ta làm ảnh hưởng tu vi của ngươi, vậy mà ngươi cũng là không có dùng nổi đóa thái độ với ta nói chuyện, thật đúng là một tên nhóc thú vị. Tốt lắm, ngươi sẽ trở thành đệ tử đầu tiên của ta!".
Kim Hậu nghe linh hồn áo trắng nói xong cũng cảm thấy rất có chút ngoài ý muốn. Hắn còn tưởng sẽ còn phải tốn thêm một phen miệng lưỡi công phu thì tự dưng lại được nhận dễ dàng như vậy. Bất quá, điều này với hắn dù sao cũng là càng tốt chứ không có xấu.
Thật sự mà nói, lúc linh hồn này thừa nhận coi hắn làm cái "ống hút" thì Kim Hậu cảm thấy rất bất mãn. Nhưng hắn vẫn biết rõ kết quả kỳ ngộ nếu đạt được trước mắt, cho nên vẫn không có bùng nổ tức giận. Đúng là đã tính toán hết cả.
Kim Hậu thấy kiểu cách nói chuyện của linh hồn này đậm chất phong cách Đông Kinh cổ điển làm hắn rất cảm thấy thú vị, rất giống phong cách kiếm hiệp ở kiếm trước cho nên cũng không có phản đối gì, ngược lại tuân theo phong tục mà tuân thủ.
Hắn lập tức quỳ xuống, ba vái chín khấu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040268/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.