Một lần nữa mở mắt ra, Kim hậu cảm thấy thân thể của hắn nhẹ bồng bềnh tựa như một quả bóng bay vậy. Để tới lúc hắn nhìn kỹ lại chính mình thì… chỉ ngỡ ngàng thấy một màu trong suốt.
“Phải chăng mình đang ở thể linh hồn?” Hắn kinh nghi thầm nghĩ.
Đưa mắt đánh giá toàn bộ hoàn cảnh xung quanh mình, Kim Hậu thấy thân thể… không đúng, linh hồn của hắn hiện đang phiêu du trong một không gian vô tận, hắn thật sự vẫn không hiểu tại sao mình chết rồi mà vẫn còn ý thức, càng kỳ quái là tại sao mình cứ lơ lơ lửng lửng trong cái không gian quái lạ này. Chẳng lẽ hắn không phải xuống địa ngục bái kiến lão Diêm Vương như trong cổ tích sao?
Trong lúc Kim Hậu còn đang chìm trong những dòng suy nghĩ mông lung của mình, đột nhiên có một tia sáng lóe lên ở đâu đó cuối đường không gian, sau đó giống như có một lực lượng siêu nhiên vô hình không thể giải thích, trực tiếp hút linh hồn Kim Hậu về cuối điểm ánh sáng ấy, rồi lại làm hắn từ từ mất đi ý thức....
Đại lục Vô Biên...
Dưới một dãy hùng vĩ núi dài dằng dặc với chung quanh là rừng xanh bạt ngàn bao phủ. Có một căn nhà gỗ khá… đồ sộ tọa trấn ngay bên dưới dãy núi này. Kiểu dáng kiến trúc của căn nhà tuy đơn giản nhưng lại tạo cho người nhìn một cảm giác hài hòa với bối cảnh thiên nhiên xung quanh. Mà hiện giờ ở bên trong căn nhà ấy có một người đàn ông trông khá trẻ tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040250/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.