Chương trước
Chương sau
Hạ Thanh Trì và Cố Đình Xuyên trên sân khấu nhìn nhau cười đầy tình cảm, bà cụ Cố dưới sân khấu lòng vui như nở hoa, bà ấy cực kỳ hài lòng với Hạ Thanh Trì, ủng hộ cả hai tay khi Hạ Thanh Trì trở thành cháu dâu của mình.
Ngoài bà cụ Cố ra thì còn có một người khác ngồi ở chiếc bàn nằm trong góc xa sân khấu, lặng lẽ quan sát Hạ Thanh Trì và Cố Đình Xuyên trên sân khấu. Khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt.
Khi bữa tiệc chúc mừng bắt đầu, Hạ Thanh Trì bị mọi người bao vây xung quanh, cô chỉ có thể ứng phó với mọi người, nhưng trong lòng lại rất hoảng loạn, một sự lo lắng khó tả.
Cuối cùng, Hạ Thanh Trì cũng có cơ hội được nghỉ ngơi, cô bước ra ngoài ban công muốn hít thở không khí một lát, gần đây cảm xúc của cô rất hỗn loạn, cũng rất mông lung, có lẽ giống như lời chị Diêu nói, cô thật sự cần được nghỉ ngơi, cần phải chăm sóc bản thân thật tốt.
“Cô Janey, xin chào, nghe danh đã lâu mà vẫn chưa có cơ hội tới chào hỏi cô.” Một giọng nói trầm ấm đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hạ Thanh Trì.
Hạ Thanh Trì quay đầu nhìn về hướng nguồn âm thanh phát ra, ánh sáng ngoài ban công khá tối, không thể nhìn rõ diện mạo của đối phương, nhìn vào bộ quần áo trên người đối phương thì chắc là một chàng trai rất lịch lãm, nho nhã.
Nhưng giọng nói của người này có chút quen tai, Hạ Thanh Trì thầm nghĩ trong lòng, cũng có thể là người quen.
“Xin chào, cho hỏi anh là?” Hạ Thanh Trì lịch sự đáp lại, cô tiến lên vài bước, hy vọng có thể thông qua ánh đèn nhìn rõ diện mạo của người này.
“Xin chào, tôi tên là Cố Đình Thuấn.”
Cố Đình Thuấn? Hạ Thanh Trì lập tức ngây người, thảo nào cô cứ cảm thấy giọng nói này rất quen tai, Cố Đình Thuấn này là em trai của Cố Đình Xuyên, là cậu hai của nhà họ Cố.
Trước kia Hạ Thanh Trì cũng rất ít khi gặp mặt Cố Đình Thuấn, nhưng người đàn ông này là chàng trai rất lịch lãm, tuy là vẻ bề ngoài nhìn thì có hơi lạnh lùng, nhưng lại có cảm giác tách biệt với cả thế giới.
“Xin chào, anh Cố, anh là giám đốc thiết kế của Phi đúng không?” Khi còn ở nước ngoài, Hạ Thanh Trì có nghe qua cửa hàng quần áo của Cố Đình Thuấn tên là Phi.
Trong những năm gần đây cửa hàng quần áo của Cố Đình Thuấn rất nổi tiếng ở nước ngoài, bản thân anh ta cũng là một nhà thiết kế trang phục nổi tiếng ở nước ngoài.
Cố Đình Thuấn mỉm cười: “Được cô Janey đây nhớ tới đúng là một vinh hạnh của tôi.”
“Danh tiếng của anh Cố đây khi còn ở nước ngoài tôi có nghe qua, sao có thể không nhớ được chứ?” Hạ Thanh Trì nhìn Cố Đình Thuấn, năm năm trôi qua rồi, Cố Đình Thuấn vẫn không có chút thay đổi nào, vẫn là phong cách ung dung tự do tự tại như vậy.
“Tôi có thấy bộ váy mà cô mặc tại buổi lễ Tinh Quang ngày hôm qua, với tư cách là một nhà thiết kế, tôi thật tâm đánh giá bộ váy đó quả thật rất đẹp, đơn giản nhưng rất sang trọng.” Cố Đình Thuấn vẫn luôn nở nụ cười rạng rỡ trên môi.
“Cảm ơn lời khen của anh.” Hạ Thanh Trì mỉm cười đáp lại: “Nhưng mà tôi lại muốn nghe ý kiến của anh hơn.”
Cố Đình Thuấn mỉm cười gật đầu: “Bây giờ tôi đã hiểu vì sao ông Bùi cứ nhất quyết chọn cô làm học trò của mình rồi, Janey, cô thật sự rất thông minh.”
“Tôi cũng không có ý kiến gì đối với thiết kế của cô, chỉ là không hiểu vì sao cô lại muốn hợp tác với Cố Thị?” Đột nhiên Cố Đình Thuấn chuyển chủ đề, khiến Hạ Thanh Trì trở tay không kịp.
“Cố Thị cũng được coi là một trong những doanh nghiệp đứng đầu tại Trung Quốc, tôi hợp tác với Cố Thị, là bởi vì suy nghĩ cho sự nghiệp tương lai của bản thân.” Hạ Thanh Trì cố tỏ ra vẻ bình tĩnh, trong lòng cô lại có chút lo sợ, lẽ nào Cố Đình Thuấn đã phát hiện ra thân phận của cô rồi sao?
“Cố Thị quả thật rất có tiềm năng phát triển, nhưng người đứng đầu cầm lái nó không phù hợp, con thuyền to lớn này sớm muộn gì cũng chìm thôi.”
Hạ Thanh Trì nghe những lời này của Cố Đình Thuấn, người đứng đầu? Anh ta đang nói Cố Đình Xuyên sao?
“Cũng không dám giấu gì cô.” Cố Đình Thuấn không đợi Hạ Thanh Trì lên tiếng mà anh ta tiếp tục nói: “Tôi chính là cậu hai của nhà họ Cố, chủ tịch hiện tại của Cố Thị - Cố Đình Xuyên chính là anh trai của tôi.”
Hạ Thanh Trì giả bộ làm biểu cảm rất bất ngờ: “Vừa nãy tôi còn đang định hỏi anh, giữa anh với tổng giám đốc Cố có quan hệ gì không, nhưng lại cảm thấy làm như vậy thì hơi bất lịch sự, cho nên mới không hỏi.”
“Nhưng mà, anh Cố, tôi không hiểu ý anh lắm, cái gì mà người đứng đầu không phù hợp? Ý của anh là Cố Đình Xuyên không phù hợp với vị trí này, căn bản không thể dẫn dắt toàn bộ Cố Thị?”
Hạ Thanh Trì thẳng thắn hỏi.
Thật ra, trong ba năm sau khi kết hôn với Cố Đình Xuyên, cô vẫn biết Cố Đình Xuyên và Cố Đình Thuấn không hòa hợp với nhau, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì thì Hạ Thanh Trì cũng không biết.
“Đúng, ý của tôi là như vậy.” Cố Đình Thuấn thẳng thắn thừa nhận: “Người anh trai này của tôi từ nhỏ đã là niềm tự hào của tất cả mọi người, nên vì thế cũng rất kiêu ngạo và tự cao, một số chính sách của anh ta được áp dụng trong Cố Thị những năm gần đây, tôi cảm thấy không hợp lý, muốn nhắc nhở anh ta, nhưng đều bị anh ta mắng chửi rồi đuổi ra ngoài.”
Hạ Thanh Trì không nói gì, những điều mà Cố Đình Thuấn đang nói quả thật là những gì mà Cố Đình Xuyên đã làm.
“Lâu dần, tôi cũng cảm thấy không cần thiết phải nói nhiều thêm làm gì.” Nói đến đây, Cố Đình Thuấn lộ ra biểu cảm bất lực.
“Đó là lý do tại sao tôi chọn tự mình khởi nghiệp kinh doanh thay vì làm việc cho Cố Thị.”
Hạ Thanh Trì gật đầu, cô không biết tại sao Cố Đình Thuấn lại nói những điều này với cô, mặc dù tính cách của Cố Đình Thuấn không lạnh lùng như Cố Đình Xuyên, nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện tâm sự nhiều điều như vậy với một người xa lạ mới quen.
“Cho nên, anh Cố, tại sao anh lại nói với tôi những điều này?” Hạ Thanh Trì cũng lười đoán, trực tiếp hỏi anh ta.
“Cô Janey, cô đúng là một người sống lâu năm ở nước ngoài, nói chuyện một cách thẳng thắn dứt khoát như vậy.” Cố Đình Thuấn nói: “Tôi đang chuẩn bị phát triển sự nghiệp ở trong nước, muốn mời cô gia nhập công ty của tôi.”
Hạ Thanh Trì lập tức bật cười: “Anh Cố, anh là đang muốn ăn trộm nhân viên của anh trai anh ngay trong buổi tiệc rượu chúc mừng của Cố Thị sao?”
Cố Đình Thuấn nhấp nhẹ một ngụm rượu trong ly: “Đúng vậy, tôi rất coi trọng cô, nên không hy vọng cô bị nhấn chìm cùng với con tàu lớn Cố Thị này.”
“Cảm ơn anh Cố, nhưng hiện tại tôi không có ý định thay đổi nơi làm việc.” Hạ Thanh Trì trực tiếp từ chối nói, cô vẫn còn một số công việc chưa kịp hoàn thành ở Cố Thị, nên hiện giờ cô tuyệt đối sẽ không rời đi.
“Được rồi, Janey, tôi rất thích tính cách này của cô, tôi có thể cho cô thời gian để suy nghĩ.” Nói xong, Cố Đình Thuấn lấy ra một tấm danh thiếp rồi đưa cho Hạ Thanh Trì: “Đây là danh thiếp của tôi, cô có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.”
Hạ Thanh Trì nhận lấy danh thiếp, ngây người xem một lúc, không nói gì.
“Là vì Cố Đình Xuyên sao?” Đột nhiên Cố Đình Thuấn hỏi.
“Hả? Cái gì?” Hạ Thanh Trì nhất thời không hiểu ý của câu hỏi này.
“Cô là vì thích Cố Đình Xuyên nên mới tình nguyện ở lại Cố Thị sao?”
“Đương nhiên là không phải.” Hạ Thanh Trì lập tức phủ nhận.
“Tôi khuyên cô đừng nên thích anh trai của tôi, anh ta hoàn toàn không biết yêu người khác là gì, có thể cô không biết, trước đây anh trai tôi đã từng kết hôn, nhưng anh ta lại vì em gái của chị dâu mà ép chị dâu rời đi.”
Cố Đình Thuấn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: “Nhưng mà, không lâu sau đó, em gái của chị dâu cũng bị anh ta đuổi ra khỏi nhà, sau đó, không biết tại sao anh trai tôi lại có một đứa con trai.”
Hạ Thanh Trì có chút ngạc nhiên, ý của Cố Đình Thuấn là năm đó chỉ sau vài ngày khi cô rời đi, Cố Đình Xuyên đã đuổi Hạ Lăng An ra khỏi nhà luôn sao?
“Thật sao?” Bởi vì cô ngạc nhiên khi biết Cố Đình Xuyên đuổi Hạ Lăng An ra khỏi nhà, cho nên biểu cảm ngạc nhiên của Hạ Thanh Trì rất đúng lúc.
Cố Đình Thuấn gật đầu khẳng định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.