Chương trước
Chương sau
Chuyện ngày hôm qua, rõ ràng Đinh Linh và Hạ Lăng An là đồng phạm, thế nhưng Cố Đình Xuyên không những không sa thải cô ta mà còn cho cô ta thăng chức, đây rõ ràng là bao che. Hạ Thanh Trì nắm chặt con chuột trong tay, bởi vì dùng lực có chút mạnh, ngón tay hơi trắng bệch.
Lúc trước Hạ Thanh Trì còn suy đoán, cảm thấy Cố Đình Xuyên sẽ không bao che cho Hạ Lăng An, nhưng hiện tại sự thật bày ra trước mắt, Hạ Thanh Trì không muốn tin cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Lúc này Đinh Linh đã được đi đến bộ phận thiết kế, có mấy đồng nghiệp tốt vây quanh cô ta.
“Tại sao cô đột nhiên lại được chuyển đến bộ phận hành chính tổng hợp thế?”
“Đúng vậy, cũng không báo trước một tiếng.”
“Tổng giám đốc Cố gặp cô để nói chuyện này à?”
Tâm trạng của Đinh Linh nhìn qua rất tốt, loại cảm giác này giống như đi thi một cuộc thi, bạn vốn cho rằng mình chỉ thi được 50 điểm, nhưng kết quả lại được 55 điểm, tuy không đạt tiêu chuẩn nhưng so với mong muốn lại tốt hơn, vì vậy tâm trạng cũng rất tốt.
"Đúng vậy, tổng giám đốc Cố đã tới tìm tôi, nói là muốn chuyển tôi tới nơi khác.”
“Thế nhưng, bộ phận hành chính tổng hợp không có đãi ngộ tốt bằng bộ phận thiết kế.” Đồng nghiệp A lên tiếng nói.
“Đúng vậy, Đinh Linh, cô vừa được thăng chức làm nhà thiết kế, tại sao không nói với tổng giám đốc Cố để cô ở lại bộ phận thiết kế?” Đồng nghiệp B đáp.
Đinh Linh vừa thu dọn đồ đạc, vừa nói.
“Đều là nhân viên của Cố thị, đãi ngộ không khác biệt lắm, thế nhưng bộ phận hành chính tổng hợp có công việc nhẹ nhàng hơn bộ bộ thiết kế.”
"Đinh Linh, có phải cô có quan hệ với tổng giám đốc Cố không?”
Một đồng nghiệp khác nhỏ giọng hỏi Đinh Linh.
Nhưng bất đắc dĩ, lúc này Đinh Linh là tâm điểm chú ý của mọi người, mặc dù giọng nói tuy nhỏ nhưng mọi người đều nghe thấy được, đặc biệt là còn nhắc đến Tổng giám đốc Cố nên mọi người đều dỏng tai lên nghe, chỉ sợ bỏ sót điều gì đó.
Đinh Linh cười, cầm lấy đồ đạc của mình: “Tạm biệt mọi người, giữ sức khỏe nhé.”
Không có câu trả lời mong muốn, trong lòng mọi người cứ canh cánh mãi câu hỏi này, ai cũng cảm thấy mơ hồ, khó hiểu."
Mọi người nói có phải Đinh Linh và tổng giám đốc Cố có quan hệ không?”
"Không thể nào, tổng giám đốc Cố như thế nào cũng chính là tổng giám đốc, sao không chuyển công tác?"
"Cô biết cái gì, cái này chính là lấy lui làm tiến, giám đốc bộ phận thiết kế tính là cái gì, quan hệ cùng tổng giám đốc Cố, nói không chừng về sau toàn bộ Cố thị đều là của người ta."
"Các cô nói, đây đều là chuyện gì, chúng ta làm việc vất vả nhưng không thể tạo nên được ấn tượng, người ta ngược lại một phát bay lên làm phượng hoàng.”
Mấy đồng nghiệp nhiều chuyện đang tán gẫu sôi nổi.
"Đang làm cái gì đấy? Có phải rất nhàn rỗi phải không? Không có việc để làm?" Trưởng phòng Diêu lạnh lùng nói.
Mấy người hốt hoảng tản đi, trở lại bàn làm việc của mình, nhưng là toàn bộ bộ phận thiết kế bởi vì chuyện này không còn tâm tình làm việc.
Đặc biệt là Hạ Thanh Trì, cô hiện tại đã mất đi toàn bộ ảo tưởng đối với Cố Đình Xuyên, Cố Đình Xuyên vẫn như cũ là Cố Đình Xuyên tàn nhẫn ngoan độc của 5 năm trước, mà Hạ Lăng An cũng trở nên không từ thủ đoạn
Đối mặt với hai người như vậy, Hạ Thanh Trì thế nhưng còn do dự, còn cảm thấy bọn họ thay đổi, chính mình thật là quá buồn cười.
Hạ Lăng An cũng biết được chuyện của Đinh Linh, Cố Đình Xuyên thế nhưng không có đuổi việc Đinh Linh, điều này làm cho Hạ Lăng An cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Nhưng là nghĩ lại cũng không cảm thấy kỳ quái, bằng năng lực quan sát của Cố Đình Xuyên, nhất định liếc mắt một cái liền có thể phát hiện ra với năng lực của Đinh Linh căn bản không thể bày mưu tính kế cho toàn bộ sự việc này, sở dĩ tạm thời không đuổi việc Đinh Linh, nhất định là muốn bắt được người sau lưng cô ta.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hờ Của Cố Tổng |||||
Nghĩ đến đây, Hạ Lăng An lặng lẽ gửi WeChat cho Đinh Linh, hẹn cô ta giữa trưa ở chỗ cũ gặp mặt.
Hạ Lăng An đã sớm liền đến quán cà phê mà cô cùng Đinh Linh hay tới, chỉ chốc lát sau, Đinh Linh cũng tới.
"Chị Lăng An." Đinh Linh ngồi ở đối diện Hạ Lăng An: "Hôm nay tổng giám đốc Cố tìm em nói chuyện, nội dung cuộc nói chuyện giống hệt như chị dự đoán.”
Hạ Lăng An nhìn bộ dáng may mắn của Đinh Linh, chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật ngu xuẩn, bị người lợi dụng còn đắc chí như vậy, nhưng chính là người ngu xuẩn như vậy, mới có thể tùy ý bị chính mình lừa gạt tới lui.
"Cô trả lời thế nào?" Hạ Lăng An hỏi.
Đinh Linh uống một ngụm cà phê:
"Em đều là dựa theo những gì chị dạy em, không ra một chút sai sót nào, chị yên tâm."
Hạ Lăng An trong lòng cười lạnh, nếu là một chút sai lầm cũng không xảy ra, cô hiện tại đã rời Cố thị đi rồi, chính là bởi vì cô xảy ra sai lầm, Cố Đình Xuyên mới có thể giữ cô lại ở Cố thị muốn bắt tôi ra.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Hạ Lăng An ngoài mặt vẫn cười:
"Vất vả cho em rồi, chị đã đem số dư còn lại chuyển phát nhanh cho em, tối nay em có thể nhận được."
Đinh Linh vui vẻ gật gật đầu:
"Cảm ơn chị Lăng An."
"Thế nhưng, thời gian tới đây ở công ty, chúng ta cho dù gặp mặt, cũng làm bộ như không quen biết, có biết không?" Hạ Lăng An dặn dò nói.
"Tại sao?" Đinh Linh có chút khó hiểu, cho dù vấn đề đã được giải quyết, vì sao phải giả bộ không quen biết?
"Hiện tại chính là thời kỳ đặc thù, tổng giám đốc Cố giữ em ở lại công ty chính là muốn nhìn xem em có nói dối hay không, ai là người đứng sau lưng em.” Hạ Lăng An giải thích nói: "Nếu lúc này bại lộ, em nhất định sẽ phải rời khỏi Cố thị."
Đinh Linh nhớ tới những lời Cố Đình Xuyên vừa mới nói ở văn phòng, không khỏi rùng mình một cái.
"Em yên tâm, chờ mọi chuyện đi qua, chị sẽ nghĩ cách để em một lần nữa trở lại bộ phận thiết kế." Hạ Lăng An hứa hẹn Đinh Linh.
Đinh Linh gật gật đầu, cô ta cũng mới hiểu được vì sao Cố Đình Xuyên không sa mình như dự kiến, thì ra là lợi dụng mình làm mồi nhử, muốn dẫn Hạ Lăng An ra ngoài.
Đinh Linh có chút không cao hứng, nhưng là hiện tại chính mình cùng Hạ Lăng An là một con châu chấu trên một cái dây thừng, chỉ có thể trợ giúp lẫn nhau, cùng vượt qua cửa ải khó khăn.
Nếu chuyện này bại lộ, Hạ Lăng An khả năng sẽ không có cái gì, nhưng là bản thân mình, nhất định sẽ giống như lời Cố Đình Xuyên nói, tuyệt đối không có chỗ đứng trong ngành.
"Chị yên tâm, chị Lăng An, em nhất định sẽ rất cẩn thận, nhưng chị phải nhớ kỹ nếu có cơ hội phải đem em trở lại bộ phận thiết kế."
"Em yên tâm."
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, Hạ Thanh Trì hôm nay cả ngày tâm tình đều là rầu rĩ, hiệu suất làm việc cũng không cao.
Chị Diêu còn tưởng rằng Hạ Thanh Trì bởi vì buổi lễ Tinh Quang mà mệt mỏi, mới có thể tinh thần mệt mỏi, cũng không hỏi thăm quá nhiều.
"Đợi một lát sau khi hoàn thành công việc, theo thường lệ có tiệc rượu chúc mừng trong công ty chúng ta, vẫn là quán như mọi lần." Còn có năm phút nữa là tan tầm, trưởng phòng Diêu mới tuyên bố nói.
Thật ra trưởng phòng Diêu đều biết số đông bộ phận đồng nghiệp đều biết, cũng tự mình mang theo quần áo.
Nhưng cô ấy vẫn không nói, bởi vì không muốn ở văn phòng nói một số chuyện không liên quan đến công việc, huống hồ tin tức hôm nay đủ rồi, hơn nữa nếu thêm chuyện buổi tối ăn mừng, mọi người lại càng thêm không tập trung vào công việc.
"Janey, buổi tối tiệc mừng em chuẩn bị mặc cái gì?" Chị Diêu đi đến bên người Hạ Thanh Trì hỏi.
Hạ Thanh Trì mê mang nhìn quần áo trên người mình, nhìn nhìn lại chị Diêu:
"Em mặc một thân như này không thể sao?"
"Đương nhiên là không thể!" Chị Diêu kích động nói.
"Nhưng em không có quần áo khác." Hạ Thanh Trì thất thần nói.
“Không có việc gì, đợi lát nữa tan tầm, chị dẫn em đi chọn quần áo, cam đoan tối nay em sẽ lấn át toàn bộ hội trường.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.