“Được rồi.”
Hạ Thanh Trì cao giọng quát hai người dừng lại trước mặt cô: “Tôi mệt rồi, mong các người đừng làm phiền con gái tôi.” Lời vừa dứt, ý tứ của cô rất rõ ràng.
Cố Đình Xuyên hơi nghiêng đầu lại và nhìn chằm chằm cô một lúc.
Anh thật sự không đoán được người phụ nữ này đang nghĩ gì, vừa rồi anh đã cứu cô khỏi tay Hạ Lăng An, cô không những không cảm kích mà còn liếc nhìn anh với ánh mắt tức giận và không hài lòng?
“Cô Janey, tôi nghĩ giữa chúng ta có sự hiểu lầm.”
Cố Đình Xuyên vô thức thốt lên.
Từ nhỏ anh đã sống sung sướng an nhàn, lại thêm trí thông minh hơn người, ngay từ khi còn nhỏ, anh đã nổi bật trong đám bạn đồng trang lứa, quen với cảm giác được săn đón, hưởng thụ sự thành công, lâu dần đã xem đó là điều đương nhiên.
Đã lâu rồi không có cảm giác bị từ chối, bây giờ anh ở đây và được người phụ nữ này cho nếm trải nó.
“Cố tổng nghĩ nhiều rồi. Chúng ta ngoại trừ không liên hệ công việc thì không có bất kỳ liên quan gì với nhau.”
Hạ Thanh Trì không cảm kích, hai ba câu vạch rõ ràng quan hệ giữa hai người.
Hạ Lăng An bên cạnh vốn vì lời nói của Cố Đình Xuyên có chút bất mãn, nghe được câu trả lời của Hạ Thanh Trì, cô không khỏi muốn giơ ngón tay cái lên khen ngợi, người phụ nữ này không phải loại người thích dụ dỗ đàn ông.
Lại bị Hạ Thanh Trì làm cho xấu hổ, Cố Đình Xuyên càng không vui.
Lần trước gặp phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-beo-nghich-tap-co-thieu-nhan-qua-bao/283222/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.