“Con không sao, mẹ nuôi.”
Bé Hạ bị hành động khoa trương của Đường Tiểu Kỳ chọc cười, cười lanh lảnh, đôi mắt hoàn toàn trở thành hình lưỡi liềm.
Dáng vẻ này lại một lần nữa chiếm được trái tim của Đường Tiểu Kỳ, cô vươn tay ra ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Ngày thường bé cưng của chúng ta đã rất xinh đẹp, lại còn muốn lừa tớ sinh con gái nữa.”
“Cậu có thể không sinh. Tớ không ngại cậu nuôi bé cưng như con gái ruột của mình đâu.”
Hạ Thanh Trì đúng lúc chen ngang vào cuộc trò chuyện của hai người, khinh thường liếc mắt nhìn Đường Tiểu Kỳ.
Đường Tiểu Kỳ phóng khoáng, không câu nệ gì, vừa nghĩ gì thì liền thốt ra, tính cách qua loa này không thích hợp để chăm sóc trẻ con.
Nghe thấy lời nói đùa hài hước của cô ấy, Đường Tiểu Kỳ bất mãn ôm lấy bé Hạ: “Tớ vẫn luôn coi con bé như con ruột của mình, cậu mau đi đi, đừng quấy rầy thế giới hai người của tớ và con gái.”
“Cậu mau về nhà tháo trang sức ra rồi nghỉ ngơi đi.”
Hạ Thanh Trì không để ý đến lời nói của cô ấy, nắm chặt cánh tay của Đường Tiểu Kỳ, muốn cưỡng chế đuổi người đi.
“Hôm nay, tớ sẽ ở đây chăm sóc cho bé con. Cậu về nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi, tớ đã xin đoàn phim cho nghỉ phép rồi. Có thể ngày mai tớ sẽ ngủ ở nhà một ngày, cậu cũng đừng để ý đến tớ.” Đường Tiểu Kỳ không đi mà lại nắm lấy tay cô.
“Làm sao tớ có thể yên tâm để cậu và bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-beo-nghich-tap-co-thieu-nhan-qua-bao/283219/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.