Cố Đình Xuyên nhìn ánh mắt giảo hoạt của cô bé có chút muốn cười, anh hơi nhếch môi.
"Chịu trách nhiệm thế nào?"
Đôi mắt thật to của Hạ Bảo Bối chuyển một cái, chỉ sạp nhỏ bán kem ly cách đó không xa: "Vậy thì... chú mời con ăn kem ly đi!"
Kem ly trông có vẻ rất ngon, nhưng mẹ lo lắng cho sức khỏe cô bé, chưa từng cho cô bé ăn!
Thư ký bên cạnh Cố Đình Xuyên nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc Cố, anh còn có một cuộc họp vô cùng quan trọng phải dự, hay là để tôi dẫn cô bé đi mua đi..."
Một ánh mắt của Cố Đình Xuyên chặn lại lời kế tiếp của thư ký.
Anh đưa một bàn tay ra, Hạ Bảo Bối tựa như vô cùng quen thuộc nắm tay anh, xúc cảm mềm mại làm tim Cố Đình Xuyên hóa mềm mại mấy phần.
"Muốn ăn vị gì, con tự chọn đi."
Hạ Bảo Bối mới cao đến một nửa xe đẩy kem ly, chỉ có thể nhón chân lên nhìn quanh, Cố Đình Xuyên hơi khom người, bế cô bé lên.
"Dâu, xoài, dưa gang, việt quất... Thật là khó chọn, Bảo Bối đều muốn ăn hết..."
Cố Đình Xuyên lấy ví tiền ra: "Vậy thì mua mỗi loại một ly."
Mười phút sau, trước mặt Hạ Bảo Bối là tám ly kem vị khác nhau, vẻ mặt cô bé đầy khổ não nhìn đống ly kem, ăn cái nào trước mới được nhỉ?
Cô bé há miệng cắn một ly kem vị dâu gần mình, mùi vị ngọt ngào làm cô bé híp đôi mắt tròn lại, không nhịn được cười trộm.
Kem ly quả thực ăn quá ngon, hạnh phúc tới quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-beo-nghich-tap-co-thieu-nhan-qua-bao/283212/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.