Hạ Bảo Bối hào hứng nhào về phía Hạ Thanh Trì, từ khi chào đời đến giờ Hạ Bảo Bối chưa từng rời xa Hạ Thanh Trì lâu như vậy.
“Bảo Bối, coi chừng kìa, chân của mẹ con còn đang bị thương, con đừng đụng vô chân mẹ.” Lộ Tiểu Kỳ nhắc nhở.
Hạ Bảo Bối nhìn Hạ Thanh Trì, ánh mắt đầy yêu thương: “Mẹ ơi, Hạ Bảo Bối nhớ mẹ lắm.”
“Mẹ cũng nhớ con.” Hạ Thanh Trì thơm mặt Hạ Bảo Bối, nói với vẻ cưng chiều.
“Mẹ ơi, sao chân mẹ bị thương vậy ạ?” Hạ Bảo Bối ngồi xổm xuống, nhìn vết thương của Hạ Thanh Trì mà thấy xót.
“Mẹ không sao, chỉ là bất cẩn bị trẹo chân thôi.” Hạ Thanh Trì cử động mắt cá chân để Hạ Bảo Bối thấy là mình đã ổn: “Con mau đứng lên, để mẹ ngắm con cho kĩ nào.”
Hạ Bảo Bối vẫn cứ ngồi xổm như thế, cô bé cúi đầu thổi vào chân Hạ Thanh Trì: “Bảo Bối phù phù cho mẹ, mẹ sẽ không đau nữa.”
Hạ Thanh Trì bị tan chảy bởi sự đáng yêu của con gái mình, cô đưa tay sờ đầu Hạ Bảo Bối, kéo Hạ Bảo Bối lên: “Đúng vậy, có Hạ Bảo Bối phù phù cho mẹ, chốc nữa thôi là mẹ khỏe mà.”
Hạ Bảo Bối nghe lời đứng dậy, đứng trước mặt Hạ Thanh Trì, Hạ Thanh Trì vuốt ve gương mặt bé nhỏ của Hạ Bảo Bối, hình như gầy đi một chút, Hạ Thanh Trì bèn trêu rằng: “Sao nhìn con như gầy đi vậy? Có phải là mẹ nuôi không cho con ăn đồ ăn ngon không thế?”
Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-beo-nghich-tap-co-thieu-nhan-qua-bao/1882059/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.