Edit: Nhím nhọ
Ba năm sau, tại thủ đô
Mưa nhỏ kéo dài một tuần, mây đen đầy trời ép người không thở nổi. Nhưng thời tiết như vậy đối với vài người lại là thời tiết tốt hiếm có.
“Bên Bạch Hạc huấn luyện tiến triển thế nào rồi?” Trong tòa lầu ba tầng, dưới quan sát của vệ tình cũng chỉ là một tòa nhà dân bình thường nhưng trên thực tế, nơi này là một trụ sở bí mật.
“Nghe nói nhóm người bên Bạch Hạc đã huấn luyện tốt, sau khi trời quang là có thể kiểm nghiệm.” Đồng phục xanh lá, quân hàm kim sắc, dáng người đàn ông mặc quân phục đứng thẳng tắp.
“Kiểm nghiệm làm chi phải chờ tới trời quang?” Người đàn ông phía sau bàn công tác sau khi phê duyệt một phần văn kiện, lười biếng tựa vào trên ghế.
“Lão đại, ý của anh là…”
“Ngay hôm nay đi.” Nói xong, người được xưng là lão Đại liền dẫn đầu đoàn người đi ra trước.
Tại sân bay thủ đô.
Tóc màu hạt dẻ gợn sóng dài đến eo, áo khoác đen mặc bên ngoài, bên trong là áo sơ mi trắng, quần bò bao lấy đôi chân mảnh khảnh, một đôi ủng ngắn màu đen theo cước bộ của cô gái phát ra tiếng lộp cộp.
“Tiểu thư, mời lên xe, lão gia đang chờ.” Một người áo vest đen gặp cô gái đi tới, chủ động tiếp nhận hành lý trong tay cô.
“Đi thôi.”
Thủ độ, trong tòa nhà lớn.
Một đám người ầm ĩ thành một đoàn, người ngồi ghế chủ vỉ đau đầu che lỗ tai, không ngừng trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bac-si-buong-binh-cua-thu-truong/2161938/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.