Sau đó, Dụ Ấu Tri chĩa súng vào Mao Lực Uy.
Mao Lực Uy sợ hãi trợn mắt, nhưng trên miệng cười lạnh: "Mày nhắm chuẩn không?"
Do lực đẩy của súng cảnh sát vừa rồi nên tay cô vẫn hơi run, cô mím môi, vết thương trên mặt lấm lem bùn đất, chống lại thân hình gầy gò yếu ớt của mình, cô giơ khẩu súng lạnh lẽo lên trong tư thế chuẩn mực.
Dụ Ấu Tri chưa từng học sử dụng súng có hệ thống bài bản, biết bắn súng cũng chỉ vì tính chất công việc nên đã từng tiếp xúc, và vì lúc rảnh rỗi Hạ Minh Sầm sẽ tiện tay dạy cô.
Đương nhiên cô nhắm không chuẩn, cũng không cần nhắm chuẩn, cô chỉ cần uy hiếp được Mao Lực Uy là đủ rồi.
Mao Lực Uy nhận ra cô biết dùng súng, hiển nhiên sẽ không manh động.
Hơn nữa, không ai có thời gian để nghĩ đến chuyện khác khi đang ở dưới khẩu súng có thể nổ bất cứ lúc nào.
Dù hai tay bị thương, nhưng hai chân vẫn có thể dùng, dưới sự phối hợp im lặng, Dụ Ấu Tri dùng khẩu súng trong tay tạm thời thu hút sự chú ý của Mao Lực Uy, Hạ Minh Sầm duỗi chân, trực tiếp đạp ngã ông ta.
Mao Lực Uy muốn bò dậy ngay lập tức, nhưng đôi chân dài có lực đã kiên quyết trấn áp ông ta trong tư thế khóa chặt
Hai người nhanh chóng vặn vẹo trên mặt đất, Hạ Minh Sầm dùng hết sức nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt tuấn tú nhăn lại, chịu đựng cơn đau dữ dội, anh xoay người trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-au-tri/3512496/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.