"Đúng đó."
Chứ không vì sao lại muốn anh như vậy.
Trong bóng tối cô dùng hai tay nâng mặt anh lên, dùng đầu ngón tay sờ môi anh, sau đó hôn xuống.
Hạ Minh Sầm sững người.
Hình như giữa bọn họ đã chạm đến những ký ức ở chung trước kia, nhưng lại có chút không giống.
Giống nhau đó là Dụ Ấu Tri vẫn còn nhớ điểm khiến anh mất khống chế ở đâu, không giống đó là cô không những biết, mà còn rõ hơn lúc trước.
Cô không thể chủ động được lâu, Hạ Minh Sầm nhanh chóng chiếm quyền kiểm soát, giữ lấy gáy cô để nụ hôn sâu hơn.
Nếu nói mấy lần buổi chiều là đòi hỏi cô một loại cảm giác an toàn và chân thực, xen lẫn mấy phần tức giận và chỉ trích, mỗi lần xâm lấn đều mang theo sự hung hãn, cuối cùng ép cô không thể không cầu xin anh tha thứ.
Vậy thì lần này, dường như anh muốn bù đắp lại khoảng trống trong những năm qua.
Trong quá trình mưa gió điên cuồng, từ đầu đến cuối bàn tay người đàn ông luôn mang theo sự vỗ về dịu dàng.
Khoảnh khắc toàn thân căng chặt, sự kiệt sức sau khi thở dốc để lại cho người ta dư vị vô hạn, không giống với sự mệt mỏi thông thường, đó là một loại tê liệt vô cùng thoải mái.
Rõ ràng là cuối thu, nhưng trong phòng lại nóng như đầu hạ.
Hạ Minh Sầm bế Dụ Ấu Tri toàn thân mềm nhũn lên, để cô nằm trên người mình từ từ hồi phục lại hơi thở.
Anh thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-au-tri/3499798/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.