"Dựa vào cái gì cậu có thể còn mình thì không thể?" Tịch Gia hỏi ngược lại: "Hạ Minh Sầm, khi Dụ Ấu Tri còn chưa xuất hiện thì mình đã ở bên cậu rồi, rõ ràng mình biết cậu trước cô ta nhiều năm như vậy."
Hạ Minh Sầm im lặng nhìn cô ta, đột nhiên gọi tên cô ta rất nhẹ: "Tịch Gia."
Tịch Gia lập tức mong đợi mà trả lời: "Sao?"
Anh rũ mắt, mệt mỏi nói: "Tôi không có cái hơi sức đó."
Tịch Gia không nhịn nổi mở to mắt.
Cô ta chưa từng thấy dáng vẻ này của anh, trong mắt cô ta, người cô ta thích là cậu chủ nhỏ tính tình vừa tệ lại vừa kiêu ngạo, là Hạ Minh Sầm được mọi người vây quanh, ngạo mạn chói mắt.
Hiện tại anh lại nói không còn sức lực.
Không còn sức lực để đi yêu một người như vậy nữa.
Cuộc đợi một người có thể có bao nhiêu đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm, trong những năm tháng tuổi trẻ, anh đã đem tình cảm mãnh liệt nhất ngây ngô nhất cho người đó, lại không nhận được hồi đáp như ý nguyện.
Tịch Gia cười thê lương.
Đơn phương nhiều năm, cuối cùng người đánh bại cô ta không phải là tình địch Dụ Ấu Tri, mà là Hạ Minh Sầm.
Đột nhiên cô ta cảm thấy thật tức giận.
Người cô ta thích như vậy, Dụ Ấu Tri dựa vào cái gì lại không trân trọng, dựa vào cái gì thương hại anh hết lần này đến lần khác.
Dụ Ấu Tri là cái thứ gì chứ, ngay từ đầu đã lưỡng lự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-au-tri/3498686/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.