Dụ Ấu Tri hiểu rồi.
Anh căn bản không muốn ăn trái cây gì, anh chỉ là cố ý nhắc tới thôi.
Cô hít sâu một hơi, dưới ánh mắt trêu tức của người đàn ông bình tĩnh nói: "Cho dù tôi thật sự cần được chăm sóc, cũng không cần anh chăm sóc."
Nụ cười nhạt trên khóe miệng biến mất, Hạ Minh Sầm nhìn chằm chằm cô một lát, bỗng nhiên lạnh lùng đáp: "Vậy cô cần ai? Hạ Minh Lan sao?"
Dụ Ấu Tri im lặng không nói.
Trong chủ đề căn bản không liên quan tới Hạ Minh Lan đột nhiên nhắc tới anh ấy, trừ cố ý kiếm chuyện ra cô không nghĩ được gì khác.
"Chữ bát còn chưa viết dấu phẩy(*),đã muốn sinh con đẻ cái cho anh ta rồi." Giọng điệu Hạ Minh Sầm mỉa mai: "Cô thật sự đủ nóng vội đó."
(*)làm không chu đáo; chưa đâu vào đâu cả; không đến nơi đến chốn; làm không cẩn thận; làm việc ẩu tả; một nhát đến tai, hai nhát đến gáy. (Viết chữ bát mà không viết nét phẩy).
Dụ Ấu Tri thật sự không nhịn nổi nữa.
"Không phải là anh nhắc anh ấy với tôi trước sao?"
"Vì sao tôi không thể nhắc anh ta?" Hạ Minh Sầm hỏi ngược lại, trong thanh âm trong trẻo lạnh lùng xen lẫn sự buồn bực: "Nếu cô đã dám đính hôn với anh ta, còn không dám nghe tôi nhắc đến anh ta?"
Dù đang ở bệnh viện, Dụ Ấu Tri lúc này cũng không nhịn được lửa giận nữa.
Cô trừng đôi mắt hạnh nhìn anh, giọng điệu tức giận: "Hạ Minh Sầm, tôi biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-au-tri/3447164/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.