Trans: Chuối
Thật ra thì bình thường lão Thẩm là một ông chú khá dễ nói chuyện, nhưng chỉ cần liên quan tới công việc thì thái độ của ông sẽ lập tức trở nên nghiêm túc.
Ông ghét nhất là dáng vẻ lười biếng của thanh niên trẻ nên cũng yêu cầu Dụ Ấu Tri như vậy.
Dụ Ấu Tri cũng hiểu mình không thể xin nghỉ được, cô không thể bỏ công việc của mình chỉ vì Hạ Minh Sầm làm ở đó.
Nếu thật sự sợ gặp anh, thậm chí không đi đâu cả để tránh phải gặp anh, vậy thì cần gì phải mất công về thành phố Lư? Trái đất lớn như vậy, cô có bằng cấp có thể tự nuôi sống bản thân, không cha không mẹ không vướng bận, còn sợ không có chỗ nào để đi hay sao.
Dụ Ấu Tri thỏa hiệp: “Dạ em biết rồi ạ, em bò tới ngay đây, nhưng mà động vật bò sát không lên được tàu điện ngầm, thầy ơi thầy đợi thêm một lúc nhé.”
Lão Thẩm bị trò đùa nhạt của học trò chọc cười, hứa xong vụ án này thì sẽ cho cô nghỉ phép.
Bên này, Dụ Ấu Tri dùng bản đồ trên điện thoại tra xem đi đến trụ sở công an thành phố thì nên ngồi chuyến tàu điện ngầm nào. Bên kia, lão Thẩm cúp điện thoại rồi nói với người ta: “Học trò của chú đang trên đường đi, sẽ tới ngay thôi.”
Tầng tám của tòa nhà công an thành phố là văn phòng của Đội Điều tra hình sự, lão Thẩm đang vừa ngồi ở chỗ làm việc của phó đội trưởng Đội Điều tra hình sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-au-tri/3429827/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.