Tôi xấu hổ cúi đầu, tôi biết ông định hỏi mẹ tôi là mẹ của con đĩ này sao, lòng tôi vô cùng đau đớn, thật sự tôi còn khinh bản thân mình nữa là người khác..Nhưng ngay lúc này đây, tôi gạt vội suy nghĩ đó, bởi tôi đang thắc mắc vì sao mẹ lại quen bố Lâm.
Ông tiến lại gần, tôi thấy trong mắt ông nhìn mẹ tôi rất trìu mến. Mẹ tôi bỗng dưng quỳ xuống nói
- Nếu chúng ta đã từng quen nhau, em xin anh, hãy cho con bé và Lâm được đến với nhau. Lỗi không phải của nó, em bị suy thận, nó mới phải làm như vậy, chồng em đi tù từ năm nó 15 tuổi. Thật sự, em rất khổ tâm, 15 tuôi nó bị chính bố đẻ của nó cưỡng hiếp, lúc đó nó bị bị tổn thương rất nhiều về thể xác không những vậy còn bị ám ảnh rất lâu. Do em kiện ông ta, liền bị cả nhà nội nó đuổi ra khỏi nhà. Sau đó em bị suy thận, lại chẳng có xu nào, chẳng biết nương tựa vào ai, anh cũng biết em là trẻ mồ côi, lấy đâu người thân mà nhờ cậy. nên nó mới…
Bà nói đến đâu tôi khóc đến đấy, những ký ức đâu thương như ùa về, ông bàng hoàng nghe những lời ấy, tôi nhận thấy trong khoé mắt ông những tia thương cảm.. Ông ngồi xuống đỡ mẹ tôi dậy
- Thật sự, anh không thể tin nổi em lại khổ vậy, anh cũng không muốn chia xa tình cảm của chúng nó..Em bây giờ sao rồi
- Em vẫn đang trị ở bệnh viện Thận..
- Anh xin lỗi, trước kia là do anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-moi-chinh-la-mot-con-di/95304/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.