Nghe nói đầu tư mấy hạng mục đều rất hot, cả nhà chúng tôi đều rất thích Trừng Trừng.”
Hạ Thiên Hoa hài lòng nói:
“Nếu ngài đã biết, em gái tôi xinh đẹp như tiên lại có nhiều tiền đếm cũng không hết, năng lực kiếm tiền cũng rất tốt…
“… Vậy ngài lấy đâu mặt mũi mà tác hợp Hàn Gia Lâm mặt mũi gồ ghề, tiền cũng không có bao nhiêu, kinh doanh Hàn Thiên cũng sắp đóng cửa với em gái tôi chứ?
Cậu ta xứng sao?”
Hàn lão phu nhân: ???
Hóa ra nâng Hạ Trừng Trừng lên cao như vậy là để trải đường cho lời này.
Tâm trạng Hàn lão phu nhân nhất thời không tốt, nụ cười trên mặt biến mất, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn.
“Hạ Thiên Hoa, tốt xấu gì tôi cũng là trưởng bối của cậu!
Cậu nói chuyện nên tôn trọng một chút.”
Hạ Thiên Hoa cười lạnh:
“Tôn trọng cũng phải nhìn người.
Hàn lão phu nhân, bà đem đứa cháu trai dưa chuột thối rữa có con riêng của bà cho em gái tôi, vậy bà có tôn trọng em gái tôi sao?
“Lúc trước Trừng Trừng một mình ở Giang Thành, tứ cố vô thân.
Nhưng hôm nay tôi tới, sẽ không thể để cho em ấy bị các người ức h.i.ế.p được.”
Hàn lão phu nhân nghe mà tức đến đỏ mặt.
Nhưng chuyện Hàn Gia Lâm có con lại là sự thật.
Cho dù Hàn lão phu nhân không quan tâm đến chuyện có thai trước hôn nhân, lại không có khả năng vứt bỏ đứa nhỏ trong bụng Mạnh Hân không cần được.
Chỉ có thể ăn ngậm bồ hòn im lặng.
Hai người Lục Yên Nhiên và Kim Nhất Phàm nghe vậy trợn tròn mắt.
Rõ ràng không khí giữa Hạ Thiên Hoa và Hàn lão phu nhân đã giương cung bạt kiếm, hai người lại giống như một thằng nhóc không ngại chuyện lớn, ở bên cạnh điên cuồng hô hào…
Lục Yên Nhiên:
“Wow wow! Anh trai thật mạnh!”
Kim Nhất Phàm:
“Anh trai uy vũ! Khiến tôi thật sảng khoái!
Nói hai câu mà đã khiến lão thái bà muốn tức c.h.ế.t rồi!”
Hàn lão phu nhân: ???
Hàn lão phu nhân: Tức giận đến mức muốn ngủm…
Ngay khi Hàn lão phu nhân và Hạ Thiên Hoa như muốn cãi vã thì Phạm lão phu nhân lên tiếng hòa giải.
Phía sau Hạ Thiên Hoa là Hạ gia, phía sau Lục Yên Nhiên là Lục gia, phía sau Kim Nhất Phàm là Tạ gia…
Hào môn hàng đầu đều ở đây, không có ai dễ chọc cả.
Cho dù không thể liên hôn thì tương lai cũng có thể hợp tác, không thể cãi nhau đến thù hằn được.
Mọi người cũng không tiện xé rách da mặt, theo bậc thang Phạm lão phu nhân mà xuống.
Hạ Thiên Hoa dẫn Hạ Trừng Trừng, ngoài ra còn mang theo hai cái đuôi nhỏ của Lục Yên Nhiên và Kim Nhất Phàm, bốn người rời khỏi phòng khách.
Vừa đến đại sảnh bên ngoài, Hạ Thiên Hoa xoay người muốn quở trách Hạ Trừng Trừng:
“Bà lão vừa rồi nói chuyện như vậy mà em không biết phản bác sao?”
Nhưng mà cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạ Trừng Trừng, lông mi đen nhánh như quạt bồ hơi run…
Wow wow wow, em gái thật xinh đẹp! Mình không nỡ mắng em ấy đâu!
Lục Yên Nhiên giành trước một bước nói:
“Hạ Trừng Trừng! Vừa rồi cô là người câm sao?
Hàn Gia Lâm đó chính là dưa chuột thối! Cô đừng có lại phát bệnh yêu đương não tàn nữa!”
Hạ Trừng Trừng dở khóc dở cười:
“Là mọi người không cho tôi cơ hội nói chuyện mà…”
Mỗi lần cô vừa định nói chuyện thì lại có một người vọt tới.
Vừa định lên tiếng lại có một người xông vào. . . .
Hạ Trừng Trừng cũng nghi ngờ có phải bọn họ đã thương lượng trước hay không.
“Tóm lại em vẫn còn nhỏ tuổi!”
Hạ Thiên Hoa nghiêm túc nói:
“Chuyện yêu đương vẫn nên từ từ trước đã.”
Em gái đẹp như vậy, không thể để cho con heo nào có được!
Lục Yên Nhiên cũng gật đầu đồng ý:
“Mỹ nữ phải kinh doanh mỹ mạo thật tốt, sự nghiệp thật tốt!
Kiếm tiền không tốt hơn sao?
Tôi cảm thấy sự tồn tại của Tạ Tri Hành đang kéo chân cô lại.”
Hạ Thiên Hoa gật đầu như đảo tỏi:
“Đúng vậy đúng vậy! Quá nhàm chán thì tìm anh, anh cho em tiền đi đầu tư.”
Đột nhiên, Hạ Thiên Hoa trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Lục Yên Nhiên.
“Cái gì mà Tạ Tri Hành kéo chân Trừng Trừng, Tạ Tri Hành có quan hệ gì với em gái tôi?”
Lục Yên Nhiên lơ đễnh:
“Tạ Tri Hành là bạn trai của Hạ Trừng Trừng đó, anh Thiên Hoa, anh không biết sao?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]