Mấy ngày trước, Trịnh Thanh liên lạc với Hạ Trừng Trừng, nói Mỹ Huệ xác định mang thai, mang thai hai đứa, giấc mộng đẹp của Hạ Trừng Trừng muốn ôm bảy bào thai đã tan vỡ.
Nhưng mà hai con cũng rất tuyệt, Quang Tông thuận lợi có con của mình, cũng coi như nhân từ không nhường ai bị dì Lưu đưa đến bệnh viện thú cưng.
Gần đây bởi vì không có lục lạp, tâm tình cũng không tốt lắm, lúc nhìn Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm, ánh mắt đều u sầu rất nhiều.
Hạ Trừng Trừng tay trái Quang Tông tay phải Diệu Tổ, ngồi trên bãi cỏ hoa viên, nhìn bầu trời ráng hồng mênh m.ô.n.g vô bờ, rất là thích ý.
“Ký chủ, ngày hôm qua lúc nói chuyện phiếm với đại ác ma, không phải chỉ nói muốn ký hợp đồng với nhóm nữ Tinh Không thôi sao, sao bây giờ đột nhiên thêm một Phạm Tư Hàng thế?”
Hệ thống ngửi thấy mùi dưa, toát ra, vẻ mặt hưng thú bừng bừng:
“Hàng này không phải là có dưa chứ.”
Hạ Trừng Trừng vuốt cái đầu nhỏ lông xù của Quang Tông, ung dung:
“Cậu quên Phạm Tư Hàng chính là nhân vật trong tiểu thuyết à.”
Trong cuốn tiểu thuyết, chương cuối cùng đề cập đến Phạm Tư Hàng.
Phạm Tư Hàng đã từng bị tố cáo sử dụng ma túy, thậm chí còn bị bắt vào Cục cảnh sát, nhưng cảnh sát đã tiến hành xét nghiệm nước tiểu, nhưng kết quả giám định lại âm tính.
“Trong tiểu thuyết anh ta vô tội mà, cho nên anh ta rất sạch sẽ đó.
Lúc trước khi chúng ta tung tin cũng không nghĩ tới anh ta mà…” Hệ thống lải nhải.
Đột nhiên, nó cảm thấy không đúng.
Phạm Tư Hàng bị nghi ngờ sử dụng ma túy, phải tiến hành kiểm tra nước tiểu, nhưng kết quả âm tính nên được vô tội thả ra…
“Các tình huống thông thường, xét nghiệm nước tiểu chỉ có thể phát hiện một người có sử dụng ma túy trong năm đến mười ngày hay không.”
Hạ Trừng Trừng vuốt ve cái mũi nhỏ của Quang Tông, chậm rãi nói:
“Nhưng nếu suy đoán của chúng ta với La Hằng là chính xác thì ông ta là người nghiên cứu ra ma túy chuyển hóa trong 24 giờ]
“Như vậy, Phạm Tư Hàng không thiếu một quả dưa ma túy đâu nha!”
Hạ Trừng Trừng cười giảo hoạt.
Dưa tốt như vậy, làm sao cô có thể buông tha được chứ?
Nhà khu vực Cẩm Giang Giang Thành san sát nhau.
Đây là khu vực CBD nổi tiếng nhất của thành phố, tập hợp các tòa nhà cao nhất trong thành phố.
Vị trí văn phòng cao chót vót, nhìn ra dòng sông rộng lớn, giống như chủ sở hữu cũng có quyền nhìn ra tất cả chúng sinh.
Lúc trước Hạ Vĩnh Đức nhìn trúng điểm này, cho nên mới mua tòa nhà này, để làm nó trở thành khu văn phòng của tập đoàn Hạ thị.
Mỗi khi ở trong văn phòng chủ tịch ở tầng cao nhất, đứng trước cửa sổ thật lớn sát mặt đất, có cảm giác vượt trội của quyền lực trong tay.
Chỉ có điều, tòa nhà này không còn vị trí của Hạ Vĩnh Đức. Người đàn ông bây giờ ngồi trong văn phòng của chủ tịch là Hạ Thiên Hoa.
Nghĩ tới đây, Hạ Vĩnh Đức nhíu mày, tâm tình càng thêm khó chịu.
Đối với con nuôi hào môn như Hạ Vĩnh Đức mà nói, từ khi ông ta được Hạ lão gia nhận nuôi, ông ta đã không ngừng tích lũy tài phú.
Cho đến bây giờ, ông ta đã sở hữu 13% cổ phần của tập đoàn Hạ thị, dưới danh nghĩa còn có một số công ty nhỏ và bất động sản.
Những thứ này đủ để cho Hạ Vĩnh Đức cơm áo gạo tiền sau này, cho dù bao dưỡng một vài cô gái cũng không có vấn đề gì.
Nhưng lòng người tham lam, từ giàu có đến nghèo khổ.
Hạ Vĩnh Đức đã cảm nhận được việc làm chủ tịch công ty tài phiệt đỉnh cấp như tập đoàn Hạ thị, làm sao nguyện ý đi làm một phú hào nhàn hạ chỉ ăn chia cổ tức được chứ?
Ông ta vẫn còn có tiền vốn, có rất nhiều nguồn lực và các mối quan hệ, đủ để ông ta đông sơn tái khởi.
Nhưng trời không chiều lòng người, người cũng không toại ý của người khác.
Sau khi mất đi chứcchủ tịch tập đoàn Hạ Thị, Hạ Vĩnh Đức vốn muốn lợi dụng nhân mạch của mình tiếp tục phát triển, lại nhiều lần bị hạn chế.
Ngay từ đầu Hạ Vĩnh Đức còn tưởng rằng chỉ là hạng mục mới của mình không được coi trọng, nhưng hỏi thăm ba lần, mới biết là Hạ Thiên Hoa đang ngáng chân ông ta!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]