Chương 406. -
----
Hạ Trừng Trừng cười tủm tỉm nói: “Ngưng Ngưng, cô không thấy cái gì cả chứ.”
Tống Ngữ Ngưng lập tức che mắt lại:
“Hạ lão sư, tôi là người mù, tôi chỉ là một kẻ đáng thương bị kẻ xấu trói lại.
Tôi thật sự không thấy. Thật đó! Thật đó.”
Hu hu hu, nhìn thấy Hạ Trừng Trừng làm cho trợ lý nam bất đỉnh, đánh tên còn lại đổ m.á.u sao cô dám nói mình nhìn thấy chứ!
Nhìn thấy thì hôm nay còn sống sót rời khỏi đây sao?
Hạ Trừng Trừng lại mỉm cười ôm lấy bả vai Tống Ngữ Ngưng, lấy từng chiếc điện thoại di động ra khỏi chỗ người đàn ông.
“Ngưng Ngưng à! Chúng ta cùng nhau chơi một vố lớn nha, có được hay không?”
Tống Ngữ Ngưng khóc không ra nước mắt.
Không được đâu! Cô buông tôi ra có được không?
Mấy chiếc xe hơi xếp hàng ngừng ở bờ biển bến tàu.
Nơi này là một bến tàu tư nhân, không có thuyền đánh cá nào khác.
Đám ông chủ bước xuống xe được vệ sĩ hộ tống đi lên du thuyền.
Hứa Triệt và Ngô Hưng Bang đứng ở cạnh thuyền cúi đầu khom lưng nghênh đón, mỗi một ông chủ xuất hiện, bọn họ đều sẽ cung kính khom lưng, vẻ mặt mỉm cười lễ phép.
Trong đó khi mỗi ông chủ đi lên thuyền, còn vỗ vỗ vai của Hứa Triệt:
“Tiểu Hứa, chuyến đêm nay làm không tồi nha!”
Qua đêm trên du thuyền nghe rất thú vị.
Hứa Triệt được khen mà hoảng sợ, vẻ mặt tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-de-la-paparazzi/3629086/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.