Tống Ngữ Ngưng trong nháy mắt đột nhiên tỉnh lại: “Ai là ai! Top 1 là của tôi, ai cũng không được cướp.”
Hạ Trừng Trừng: “…”
Tống Ngữ Ngưng đang mơ màng, quay đầu nhìn thấy Hạ Trừng Trừng ở bên cạnh:
“Hạ Trừng Trừng, không phải chúng tôi đi tham gia ghi hình ‘Cuối tuần vui vẻ’ sao, sao cô lại ở đây?”
“Còn nhìn không rõ sao.”
Vẻ mặt Hạ Trừng Trừng bình tĩnh: “Chúng ta bị bắt cóc rồi.”
Tống Ngữ Ngưng trong nháy mắt trợn to hai mắt.
Lúc này, cô ấy nhìn thấy trợ lý nam nằm bất tỉnh trên mặt đất, thất thanh hô lên:
“Đây là tình huống gì?”
“Cô nói xem.”
Hạ Trừng Trừng vừa lật máy ảnh của trợ lý nam ra vừa trả lời:
“Nếu anh ta không ngã xuống đất thì người ngã xuống đất chính là chúng ta.”
Tống Ngữ Ngưng nuốt nước bọt.
Từ nhỏ cô ấy đã sống ở một đất nước giàu mạnh, dân chủ, văn minh hài hòa, trước mắt cô ấy vẫn luôn cho rằng chuyện này chỉ xảy ra trên báo chí và truyền hình trên báo chí xã hội.
Vậy mà cô ấy lại gặp phải thật.
Tống Ngữ Ngưng run sợ trong lòng dịch đến bên cạnh của Hạ Trừng Trừng. Rõ ràng rất không thích cô, nhưng giờ phút này cũng đành phải dán sát vào cô:
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây.”
Hạ Trừng Trừng không trả lời, lật xem máy ảnh. Trợ lý nam vừa rồi chưa kịp chụp, nhưng trong máy ảnh còn có hình ảnh của người khác.
Tống Ngữ Ngưng tò mò mà nghiêng đầu nhìnthoáng qua, ngây ngẩn cả người:
“Đây không phải là Hạ Luật Luật sao?”
“Người này tôi biết, không phải là Vương Lệ Na sao?”
“Cái này, cái này, là nhóm nữ Tinh Không kia, ca hát rất hay.”
…
Trong máy ảnh, tất cả đều là những bức ảnh không thể chấp nhận được của các cô gái, cũng là nhược điểm tốt nhất mà Tinh Không dùng để khống chế các cô ấy.
Nhìn thấy phía sau, không cần Hạ Trừng Trừng giải thích, Tống Ngữ Ngưng cũng đại khái hiểu được tình huống gì.
Giọng điệu cô ấy nghẹn ngào, hốc mắt đỏ bừng:
“Những tên khốn kiếp này vẫn là người sao? Không, bọn họ không phải là người, một đám cặn bã bại hoại.”
“Có phải chứng ta nên đi đánh thức các cô gái khác không?”
Tống Ngữ Ngưng lại hỏi Hạ Trừng Trừng:
“Có lẽ bị bắt không chỉ có hai chúng ta đi.”
Hạ Trừng Trừng gật đầu:
“Nhưng mà cho dù đánh thức, chúng ta cũng rất khó chạy thoát. Chín cô gái, mục tiêu quá đáng chú ý.”
Lúc trước Hạ Trừng Trừng có thể xử lý được tên trợ lý nam kia, toàn bộ dựa vào phản ứng nhanh cùng với công cụ hỗ trợ, mang theo tám cô gái giằng co với Hứa Triệt, rất khó có hiệu quả này.
Còn có một vấn đề, Tống Ngữ Ngưng hiện tại cùng một lòng với cô, nhưng tất cả các cô gái ở Tinh Không đều bị chụp ảnh, trên tay Hứa Triệt nhất định có bản sao lưu.
Rất khó để nói liệu các cô gái có can đảm phản kháng hay không.
Hai người đang lo lắng, ngoài phòng đột nhiên truyền đến thanh âm của một người đàn ông khác:
“Cọ tới cọ lui như vậy liền làm cái gì, sao cậu còn chưa xong hả…?”
Chưa dứt lời, cửa phòng bị đẩy ra.
Hạ Trừng Trừng và Tống Ngữ Ngưng đã không kịp tránh né, mắt thấy nam nhân sắp nhìn thấy tất cả…
Hạ Trừng Trừng một là không làm, nếu đã làm thì làm đến cùng, cầm lấy bình thủy tinh trên bàn bên cạnh, thừa dịp người đàn ông đi vào còn chưa kịp phản ứng, một bình đập vào đầu của người đàn ông!
Mảnh thủy tinh rơi xuống cùng với nước loãng.
Động tác Hạ Trừng Trừng nhanh chóng kéo người đàn ông vào phòng, dùng bình hoa vỡ vụn đặt nửa ở gò má.
“Không được nhúc nhích!”
Tất cả chuyện này xảy ra chỉ mất ba giây, người đàn ông chỉ cảm thấy đầu đau đớn.
Lại nhìn bình thủy tinh sắc bén trước mặt, người đàn ông nuốt nước bọt thật sâu.
Vừa rồi cô đập dứt khoát như vậy, nếu như hắn ta không nghe lời, người phụ nữ tàn nhẫn này thật sự sẽ đ.â.m tới!
Bên cạnh, Tống Ngữ Ngưng cũng sững sờ nhìn.
Vừa rồi khi người đàn ông đẩy cửa tiến vào, cô ấy không nói nên lời.
Mà nhìn thấy một loạt động tác lưu loát của Hạ Trừng Trừng, cô ấy càng khiếp sợ đến nỗi không nói nên lời.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]