Hệ thống cũng giúp Hạ Trừng Trừng đánh giá tình hình gần đây của diễn viên trên núi, phát hiện không có diễn viên nào có khuynh hướng tự sát.
Mạc Vân Thiên được đánh giá kém nhất trên mạng, tình trạng tinh thần của anh ta cũng tốt, chăm chỉ cố gắng sống, không thấy trầm cảm gì.
“Nói cách khác, đơn thuần trầm cảm hoặc suy sụp tự sát là không có khả năng.”
Hạ Trừng Trừng phân tích:
“Nhất định là đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến diễn viên kia lựa chọn tự sát. Hoặc là vì nguyên nhân gì đó anh ta mới chết, nhưng lại bị phán quyết là tự sát.”
Nhưng chính xác chuyện này như thế nào, không ai biết.
Mười hai giờ đêm, cuộc chơi trên lầu ba kết thúc, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, trên đường ống thông gió của một căn phòng trên tầng sáu đột nhiên xuất hiện một cái đầu.
Hạ Trừng nằm phủ phục ở trên nóc phòng Mạc Vân Thiên, xuyên thấu qua ống thông gió dùng sức nhìn.
“Không phải Mạc Vân Thiên nói mình trở về phòng nghỉ ngơi sao?
Sao bên trong lại không có người vậy?”
Hạ Trừng Trừng rất nghi ngờ, cô còn định đến xem tình huống một mình Mạc Vân Thiên là như thế nào.
“Tôi cũng không biết.”
Hệ thống cũng mờ mịt:
“Khách sạn này có nhiều camera giám sát nhưng chỉ để bài trí, tôi hoàn toàn không thể nắm bắt được động thái của anh ta.”
Hạ Trừng Trừng chỉ có thể bò về phía trước, định từ đường ống thông gió từ nơi này bò ra hành lang.
Leo lên đường ống thông gió đúng là không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, mỗi lần đều sẽ làm bẩn quần áo của mình.
Nếu lại gặp phải một chỗ có ốc vít lỏng lẻo, ngã xuống sẽ rất xấu hổ.
Hạ Trừng Trừng định lắp đặt camera ở mấy điểm mù của khách sạn, để hệ thống giám sát, tự mình trở về phòng nghỉ ngơi cho tốt.
Nhưng cô mới bò được một nửa, đang muốn từ cửa thông gió nhảy xuống, bất ngờ không kịp đề phòng liền nhìn thấy một khuôn mặt lớn...
“A ——!”
Hạ Trừng Trừng thiếu chút thét chói tai, nhưng theo bản năng lập tức che miệng mình lại.
Nhưng một tay không giữ được thân thể ổn định nên trực tiếp ngã xuống!
Lần thứ hai rồi!
Mắt thấy Hạ Trừng Trừng sắp ngã xuống, người ở hành lang nhanh chóng bắt lấy cô, ôm cô vào trong ngực.
Hô hấp ấm áp của người đàn ông gần trong gang tấc, trên người anh còn có mùi t.h.u.ố.c lá bạc hà nhàn nhạt dễ ngửi.
Mặt Hạ Trừng Trừng đỏ lên, vội vàng bò từ trên người Tạ Tri Hành xuống, thấp giọng trách móc:
“Tạ Tri Hành! Sao anh lại đột nhiên xuất hiện!
Anh sẽ dọa c.h.ế.t người đó, anh có biết không hả!”
Tạ Tri Hành liếc mắt nhìn lỗ thông gió lại nhìn Hạ Trừng Trừng trong n.g.ự.c mình, vẻ mặt không nói nên lời:
“Anh nói em không thể quang minh chính đại đi tới sao?
Nhất định phải leo lên ống dẫn kia sao?”
Thật sự làm paparazzi đến nghiện rồi phải không?
“Em đây không phải là muốn điều tra...”
Nói đến một nửa, Hạ Trừng Trừng đột nhiên dừng lại.
Áo giáp của Máy nghiền dối trá bịrơi rồi.
Nhưng thế giới này là thế giới tiểu thuyết, tuyệt đối không thể nói, đến lúc đó toàn bộ thế giới đều có thể sụp đổ.
Ánh mắt Hạ Trừng Trừng mơ hồ, lẩm bẩm nói:
“Em… Chính là muốn điều tra một quả dưa, paparazzi muốn điều tra dưa, có vấn đề gì không?”
Tạ Tri Hành híp mắt đánh giá Hạ Trừng Trừng:
“Không có vấn đề gì cả.
Nhưng em là một nữ minh tinh, sao đột nhiên lại muốn làm paparazzi?”
Vấn đề này, Tạ Tri Hành đã sớm muốn hỏi Hạ Trừng Trừng, còn có, bao gồm cả chuyện lúc trước anh đã thảo luận cùng với Phó Dương Vinh.
Hạ Trừng Trừng đi làm phóng viên hiện trường từ khi nào vậy?
Tại sao, đột nhiên lại thay đổi lớn như vậy?
Trong lòng Hạ Trừng Trừng bất ổn, rất nhanh nghĩ ra cái cớ, vẻ mặt chân thành:
“Bởi vì làm nữ minh tinh lăn lộn không nổi nữa!
Cũng không phải anh không biết, lúc trước em bị Quý Tĩnh Hàm hãm hại thảm hại đến bao nhiêu!
Cho nên muốn bạo phát dưa của cô ta để phản kích!
Không nghĩ tới em làm paparazzi có thiên phú hơn so với làm nữ minh tinh, mới được mấy tháng thôi mà em đã lăn lộn thành paparazzi cấp hiện tượng rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]