Chương 109. -
----
----
Tề Bách là người biểu diễn đầu tiên.
Một chùm ánh đèn sân khấu chiếu lên người Tề Bách, trông m.ô.n.g lunf mang theo chút mỹ cảm thần bí.
Ngón tay của anh ta nhẹ nhàng gảy đàn guitar.
Đây là bài hát chính trong album và cũng là tác phẩm mà anh ta hài lòng nhất.
Tiết tấu thanh thoát, dễ nghe dễ thuộc lòng, đặc biệt là phần điệp khúc khiến người nghe cảm thấy vô cùng phấn chấn.
Một khúc hát kết thúc, ánh đèn sân khấu biến mất, Tề Bách chào mọi người.
Khán giả xem say sưa, vẫn còn đắm chìm trong âm nhạc.
[A a a?]
[Bài hát này rất hay!]
[Không hổ là ca sĩ tôi hâm mộ năm năm! Thực sự rất hay!]
[Thắng chắc rồi, nửa tiếng viết ra tác phẩm như vậy, làm sao mà Kim Nhất Phàm có thể so được?]
[Kẻ sao chép chính là kẻ sao chép, không thể so sánh được!]
…
Đến lượt Kim Nhất Phàm lên sân khấu.
Nửa tiếng trước khi Tạ Tri Hành nói với Kim Nhất Phàm phải solo năng lực sáng tác nhạc với Tề Bách, trong nháy mắt Kim Nhất Phàm liền do dự.
Năm năm trôi qua, dường như cậu ấy đã quên mất Trương Tam kia, quên mất bản thân khi ấy.
Thậm chí cậu còn nghĩ tới chuyện sẽ dùng thân phận Kim Nhất Phàm, thân phận diễn viên, sống thật tốt.
Nhưng bây giờ chuyện bị đào lên, ký ức bị chửi rủa và bôi nhọ lại dâng trào như thủy triều.
“Em dám sao?” Tạ Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-de-la-paparazzi/3628789/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.