Chờ anh cắt xong, tháp nghiêng Pisa ở Italy cũng đổ rồi!”
“Tề Bách, anh đừng đi về bên đó! Ao phân bón đó quá thối rồi!”
Tề Bách thật sự tức giận đến không chịu nổi, quanh quẩn trong tai đều là lời độc miệng của Lục Yên Nhiên.
Chẳng qua anh ta chỉ tìm tài khoản truyền thông phơi bày chuyện của Kim Nhất Phàm thôi, Lục Yên Nhiên có cần phải như vậy không!
Theo bản năng anh ta bỗng hét to với Lục Yên Nhiên:
“Lục Yên Nhiên! Cô nói đủ chưa!”
Một tiếng hét dọa Lục Yên Nhiên giật nảy mình.
Trong trí nhớ của Lục Yên Nhiên, Tề Bách vẫn luôn dịu dàng, bất kể xảy ra chuyện gì, đều nhẹ nhàng như nước.
Cô ấy cũng vẫn tin chắc người nhẹ nhàng như nước như vậy mới có thể viết ra tác phẩm như “Truy mộng”.
Nhưng Tề Bách bây giờ lại khiến cô ấy cảm thấy xa lạ.
Nhất thời cô không cẩn thận buông cái thang, thang trượt xuống ngã về phía ao phân bón bên cạnh!
Lục Yên Nhiên trợn tròn mắt, cô ấy vội vàng định nâng thang lên nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
“Rầm rầm” một tiếng, nước phân bón bẩn thỉu văng tung tóe khắp nơi...
Vốn dĩ fans vẫn còn đang say sưa nhìn Lục Yên Nhiên bị Tề Bách dọa sợ ngây người.
[Mẹ kiếp! Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?]
[Hình như là…]
[Tề Bách rơi vào ao phân bón rồi?!]
[Lầu trên, tôi phổ cập cho cậu một chút khoa học, ở nông thôn này gọi dễ nghe là ao phân bón, gọi khó nghe là hố phân!]
[Vậy là Tề Bách rơi xuống hố phân rồi sao?]
Lục Yên Nhiên đứng dưới cây ăn quả, đầu óc quay cuồng, trong lúc nhất thời lại không biết phải làm gì.
Lúc này, một người đen như mực bò ra từ ao phân bón.
Cuộc đời này của Lục Yên Nhiên sợ nhất là độ cao, sợ thứ hai là ma.
Thậm chí cô còn sợ ma hơn cả sợ độ cao.
Khoảnh khắc bóng đen xuất hiện, Lục Yên Nhiên nổi hết da gà!
Cô theo bản năng lập tức nắm cái gì đó đập lên trên đầu của Tề Bách!
“A a a! Ma a ——!”
Lục Yên Nhiên nhắm hai mắt đập liên tục vài cái, bóng đen quay cuồng ngã vào trong ao phân lần nữa.
Người quay phim ở bên cạnh kinh ngạc đến rớt cằm.
“Cô Lục… Người cô vừa mới đánh kia… Là Tề lão sư đó!”
Lục Yên Nhiên: “???”
Lục Yên Nhiên: “Tề Bách?”
Cuối cùng đầu óc của Lục Yên Nhiên cũng phản ứng lại đây, vội vàng vọt tới bên cạnh bờ ao phân:
“A a a a a, Tề lão sư, xin lỗi, thật xin lỗi!
Tôi không cố ý!”
Cô định đỡ Tề Bách đứng dậy, nhưng mùi hôi xộc vào mũi nên đành lùi bước lại.
Tề Bách ở trong ao phân từ từ bò dậy, ngẩng đầu lên.
Một giây sau, anh ta lại Lục Yên Nhiên đánh ngã vào trong ao phân tiếp!
Người quay phim: “???”
“Không phải cô đã biết là Tề lão sư rồi sao! Sao cô lại đánh cậu ấy nữa!”
Lục Yên Nhiên xấu hổ, sờ sờ ót:
“Thật ngại quá, trong lúc nhất thời đánh quen tay…”
Người quay phim: “…”
Đạo diễn Du và các nhân viên làm việc đều chiếm lấy căn phòng nhỏ ở trong studio, đồng thời xem sáu máy theo dõi.
Máy theo dõi đang phát trực tiếp tình hình của các khách mời.
Ngoan ngoãn, tiết mục kỳ đầu tiên, mà đã nhặt được kẻ dở hơi rồi sao?
Ở nhóm Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm, Kim Nhất Phàm kéo tất cả các bác gái ở trong ra quảng trường nhảy tập thể!
Ở nhóm Lục Yên Nhiên và Tề Bách, Lục Yên Nhiên điên cuồng giận dỗi với Tề Bách, Tề Bách rớt vào ao phân hóa học!
Bạch Húc Xương và Bạch Cầu Cầu cùng một nhóm, vốn dĩ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, nhưng trời xui đất khiến thế nào mà Bạch Cầu Cầu lại cướp bánh bao của chú chó đại hoàng ở ngay cửa thôn, Bạch Húc Xương ôm Bạch Cầu Cầu điên cuồng chạy, tránh chú chó đại hoàng đuổi theo!
Vừa chạy vừa kêu to:
“Bạch Cầu Cầu, con lại ăn đến béo lên rồi! Con béo đến thế thì tìm không ra bạn gái đâu!”
Bạch Cầu Cầu đ.ấ.m vào lồng n.g.ự.c của Bạch Húc Xương, cũng không chịu yếu thế:
“Rõ ràng là ba quá yếu đuối!
Ôm một đứa trẻ như Cầu Cầu cũng không được!
Ở bên ngoài màn ảnh, đám người của đạo diễn Du điên cuồng cười to.
Hạ Trừng Trừng làm trợ lý đạo diễn, đi theo phía sau của đạo diễn Du, cũng không kìm được mà ôm bụng cười cười to.
Đương nhiên khiến cô bật cười chính là nhóm của Lục Yên Nhiên, lúc nhìn thấy Lục Yên Nhiên không cẩn thận làm cái thang trượt ngã, sau khi Tề Bách trực tiếp ngã vào ao phân, Hạ Trừng Trừng cười đến đau bụng!
Lục Yên Nhiên, làm tốt lắm!
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Hạ Trừng Trừng tìm một chỗ không có người, mở tin nhắn weibo lên.
Đối phương tự xưng họ Mạnh, nói là có tin tức muốn cho Máy nghiền dối trá trá, hơn nữa còn là dưa chấn động giới giải trí, để cho Máy nghiền dối trá trá thêm wechat của mình.
Hạ Trừng Trừng nhíu mày chuyển sang acc wechat, thêm vị Mạnh tiên sinh này vào, sau đó hỏi một câu:
Dưa gì, gửi đến xem?
Hạ Trừng Trừng nhanh chóng nhìn thấy video đối phương gửi tới.
Video là trận chung kết "Cuộc thi ca sĩ gốc mùa 2", thiếu niên tên là Trương Tam đang hát "Nhất Mộng Giang Hồ", gương mặt kia cùng Kim Nhất Phàm bây giờ rất giống nhau, chỉ là so với bây giờ càng non nớt hơn, còn nhuộm tóc xanh khiến người ta vô cùng muốn chửi bới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]