Đó chính là Kiều Chính Minh.
Anh ta tiến gần đến phía cô, Diệp Tịnh Nhi biết ý rời đi trước chờ bạn ở ngoài sảnh.
Kiều Chính Minh nhìn Hạ Cẩn Mai một lượt, vẻ vô cùng tán thưởng nhan sắc của cô sau đó cất tiếng nói: “Dường như việc tốt tôi làm cô Hạ đây hơi xem nhẹ?”
Hạ Cẩn Mai cười nhếch môi một cái, cô nói: “Thật sự, tôi sẽ không cảm ơn anh.
Rõ ràng anh đã phá hỏng bữa tiệc.”
Kiều Chính Minh đang nở một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt lập tức bị dội một gáo nước lạnh cho cứng đờ.
Anh ta nhăn mặt lại không hiếu: “Nhưng cô ta đổ oan cho cô..”
“Thanh giả tự thanh.
Anh là lo chuyện bao đồng rồi đó.”
Kiêu Chính Minh ấm ức: “Tôi rõ ràng là vì cô mà ra mặt, cô sao có thể nói chuyện kiểu đó?”
“Đúng là anh đã ra mặt giúp đỡ tôi.
Nhưng anh làm hơi dư thừa, tôi không có đề nghị anh, trái lại anh còn làm cho bác gái tôi đau lòng như vậy.
Anh hiểu không? Đối với tôi, người khác nghĩ sao về mình cũng được, tôi không bận tâm.”
Hạ Cẩn Mai nói lời này rất thật.
Khuôn mặt có chút không vui.
Kiều Chính Minh chính mình không hiểu được một cô gái gặp oan ức như thế lại có thể không quan tâm.
Anh định nói gì nữa nhưng Hạ Cẩn Mai đã lên tiếng trước: “Thưa anh, rất mong sau này anh đừng can dự vào chuyện của tôi nữa.
Cảm ơn!”
Nói xong cô quay người rời đi.
Trên hành lang, Kiêu Chính Minh đứng ngây ngốc tại chỗ y như một đứa trẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096097/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.