Bữa ăn sáng cũng được trình bày rất tinh xảo.
Dường như Lục Vĩnh Thành biết Vương Tuấn Dương cần hồi phục sức khỏe nên căn dặn nhà bếp toàn là những món bổ máu.
Hạ Cẩn Mai dù nhận ra vẫn im lìm không nói gì.
Kỳ thực Hạ Cẩn Mai là người tỉnh tế, chu toàn, nhưng chỉ vì đã chọn lầm một thằng đàn ông cặn mã trước kia mà trở nên ngu ngốc trong mắt mọi người, cũng trở thành người phụ nữ ngu ngốc và đơn giản trong mắt Vương Tuấn Dương trước đây.
Hạ Cẩn Mai nhìn một lượt đồ ăn trước mặt mình, sống mũi hơi nhăn lại.
Trên bàn ăn có cà rốt, mà cô thì dị ứng với cà rốt.
Vương Tuấn Dương liếc một cái, nhận ra cô có gì đó không ổn.
Nhưng anh trầm ngâm cho qua.
Sau khi mạnh ai người ấy ăn, chẳng ai nói với ai lời nào thì Vương Tuấn Dương vẫn nhàn nhã ngồi đọc báo.
Thời đại công nghệ nhưng anh vẫn đọc báo giấy, thật sự khó hiểu.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên.
Là điện thoại của Hạ Cẩn Mai.
Cô hơi bối rối khi nhìn thấy người gọi là bạn thân Diệp Tịnh Nhi.
“Nghe đi!”
Vương Tuấn Dương cong môi nói.
Hạ Cẩn Mai liền định xoay người ra ngoài nhưng Vương Tuấn Dương lại cong môi nói tiếp: “Ở đây!”
Hạ Cẩn Mai nhăn mặt.
Anh muốn quản cả chuyện riêng tư của cô hay sao? Nhưng rồi nhìn cái mặt lạnh tanh đó, rồi lại liếc nhìn tiếu bảo bối đang ngủ say, cô không dám ý kiến nữa, ấn nút nghe.
“Tịnh Nhi, mình đây!”
“Cậu lại chạy đi đâu đấy? Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096083/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.