“Khoan đã”
Hạ Cẩn Mai gắn giọng.
Cô nhìn vào phía đám người nói.
“Xin hỏi một lần nữa, cô nhân viên này vì cớ gì muốn soát đồ tôi?”
Cô nhân viên nhìn một lượt, có phần hơi chùn bước bởi ánh mắt bức người từ phía Hạ Cẩn Mai, nhưng Lưu Bội Sam đưa tay đẩy nhẹ cô ta lên phía trước.
Vừa vặn những động tác này lọt hết vào đôi mắt nhạy bén của Hạ Cẩn Mai.
Cô nhân viên bị đẩy lên, dù bị động nhưng cũng lãy lại được lá gan mà nói: “Tôi nghi ngờ cô lấy cắp một thỏi son trong quầy hàng cô vừa đi qua”
“Nghi ngờ? Dựa vào nghi ngờ các cô muốn sỉ nhục tôi trước nơi đông người thế này?”
“Cô càng quanh co càng cho thấy cô có vấn đề.Tôi sẽ cho gọi bảo vệ”
“Được, gọi bảo an lên đây, tiện thể bảo họ check luôn camera gian hàng nhé.
Còn nữa, cô chỉ là một nhân viên nhỏ, dám lớn tiếng với khách, tôi sẽ giúp cô nhìn rõ một chút”
Hạ Cẩn Mai nói một cách dứt khoát, trong lời nói có thể nghe được cô là có gan nói, có gan chịu, cũng có gan trừng phạt người khác.
“Camera ở đây hỏng, cô đừng có giảo biện, mau đưa túi đây cho tôi soát.”
Cô nhân viên vẫn nhất định muốn làm Hạ Cẩn Mai mất hết mặt mũi.
Hạ Cẩn Mai chäm chậm: “Tội vu khống cũng rất nặng đấy, sợ rằng, quả báo của cô sẽ đến ngay bây giờ”
Hạ Cẩn Mai dứt lời thì cô nhân viên không những không sợ mà còn chạy đến giật túi xách trên tay Hạ Cẩn Mai, tiếc rằng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096066/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.